Lôi Tử: "Tôi không muốn nghe cô hát cái gì mà cảnh sát trưởng Mèo Đen nữa, cô đừng bày trò!" Khúc Tiểu Tây: "……" Cô không phục: "Cảnh sát trưởng mèo đen thì làm sao? Rõ ràng rất hay cơ mà. Nào có ai như anh, được nghe hát mà không biết đường cảm ơn? Không phải ai tôi cũng hát cho nghe đâu. Anh còn dám nói tôi tửu lượng kém, kém đâu mà kém? Tôi có gây chuyện không? Tôi làm gì có, không chỉ không có mà còn hát cho mấy người nghe nâng cao tinh thần. A đúng, tôi còn kể chuyện ma cho mấy người nghe nữa. Vì phối hợp diễn xuất tôi còn mang thêm cả đạo cụ, có người nào say mà chú ý được những chuyện nhỏ như vậy không? Có không?" Khúc Tiểu Tây thật tức giận chỉ muốn xả hết ra ngoài. Đôi mắt của cô trừng lớn, khuôn mặt càng tức tối! "Anh rõ ràng nghe truyện ma đến vui sướng, xoay người liền trở mặt vô tình. Anh thật quá đáng!" Lôi Tử: "Cô uống đến quỷ khóc sói gào còn không phải say rượu à?" Khúc Tiểu Tây: "Phi! Nhà mi mới quỷ khóc sói gào, tôi đây có lòng tốt hát cho anh nghe bài Cảnh sát trưởng mèo đen mà anh còn dám nói tôi quỷ khóc sói gào à? Sao anh lại là người không có lương tâm thế?" Lôi Tử thật đúng là trước nay chưa thấy qua cô gái nào như vậy, quả thực thịnh khí lăng nhân. (*) Thịnh khí lăng nhân: Chỉ nét mặt giận dữ khiến ai nhìn thấy c*̃ng khiếp vía. Câu thành ngữ này có xuất xứ từ "Chiến Quốc sách – Triệu sách". --- Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4666467/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.