Đào Mạn Xuân nhẹ giọng: "Em làm nhiều công việc như vậy còn kiêm luôn việc này?" Chị ta phát hiện Khúc Tiểu Tây luôn rất bận rộn. Cô bé viết tiểu thuyết đăng trên báo, còn muốn viết bản thảo tuyên truyền cho Xưởng điện ảnh của mình, lại khiêm thêm công việc trên Chuyên mục mỹ thực của Yogurt họa báo. Hình như con bé còn thỉnh thoảng nhận thêm một vài công việc nhỏ như viết bài cho Đỗ tiên sinh hay chụp ảnh tuyên truyền cho mọi người ở Xưởng điện ảnh. Thật là cho người ta cảm giác mã bất đình đề. *Mã bất đình đề: Ngựa không ngừng vó, chỉ không dừng tay, ngừng việc lúc nào. Đào Mạn Xuân nói, Khúc Tiểu Tây cũng không muốn ứng phó, cô mỉm cười: "Thật ra vẫn khá ổn, chỉ cần bản thân sắp xếp lịch trình tốt thì cũng không thấy bận rộn lắm. Hơn nữa làm chuyện mình thích sao có thể coi là bận rộn? Tỷ như viết bài cho Chuyên mục mỹ thực của Yogurt họa báo, em cũng cần ăn cơm mà, đến chỗ nào thấy ăn ngon thì tự mình viết cảm tưởng, dù sao cũng không khó. Ban đầu em muốn làm công việc này chỉ vì muốn hoàn thành ước mơ có thể nếm thử vô vàn loại thức ăn ngon khác nhau." Tạm dừng một chút, cô cười tủm tỉm: "Trước khi gửi bài em còn nói với anh em mình là tiền nhuận bút của Chuyên mục mỹ thực sẽ giữ để lập Quỹ mỹ thực. Sau này bọn em cứ ra ngoài ăn cơm sẽ dùng tiền của Quỹ mỹ thực. Như thế bọn em vừa được thưởng thức đồ ăn ngon mà còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665680/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.