Cô đứng dậy đi vào phòng bếp, thấy Tiểu Nha đã đun nước xong, Khúc Tiểu Tây bắt đầu vo gạo. Tiểu Nha ngồi xổm nhóm lửa, bé ngẩng đầu nói: "Chị, để em làm đi." Khúc Tiểu Tây: "Không cần, để chị được rồi." Cô nói: "Nếu em đã làm xong không có việc gì khác, có thể giúp chị quét nhà." Tiểu Nha lập tức vui mừng nói: "Được ạ." Khi Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc về, Tiểu Nha đang quét rác, bé ngoan ngoãn đứng nép một bên gọi: "Anh Tiểu Đông, anh Tiểu Bắc." Tiểu Đông mừng lắm: "Hôm nay bọn anh mua cá đó." Tiểu Bắc: "Canh cá rất bổ." Tiểu Nha nhấp môi cười tủm tỉm, có vẻ như nghĩ đến hương vị thơm ngon của thịt cá, con bé nuốt nước miếng rồi ngượng ngùng đỏ mặt, mỗi cúi đầu ra sức làm việc hơn. Khúc Tiểu Tây nấu cơm luôn có kiểu Đông và Tiểu Bắc đến giúp đỡ. hai người không cười nhạo bộ dạng như mèo con thèm ăn của Tiểu Nha, trước kia cả hai còn ở Bạch gia cũng có khác gì đâu. "Chị, bọn em vừa rồi gặp được thầy Túc ở cầu thang lầu, thầy Túc nói, có chút việc muốn nói với chị." Khúc Tiểu Tây: "…… Anh ấy muốn qua ăn ké thì có." Túc Bạch mỗi lần tới đều không đi tay không. Tính ra cũng không tính chiếm lợi của nhà cô. Nhưng anh thích cọ cơm, đây là điều mà ai cũng nhận ra được. Khúc Tiểu Tây vốn nghĩ nam nữ có khác nên không muốn tiếp đón anh. Giờ thì có kể lại mặt dày tự đến cửa. Thường xuyên qua lại, dần dần cô cũng thành thói quen.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665670/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.