Cô thấy tác dụng không lớn còn Lam tiểu thư lại liên tiếp gật đầu, nói: "Đúng đúng đúng, em nói rất đúng. Sao chị không sớm nói với em nhỉ? Sao chị không sớm làm thế?" Lúc này chị đang oán trách bản thân. Khúc Tiểu Tây: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, cố gắng tìm người đã." Lam tiểu thư từ đáy lòng nói: "Cảm ơn em." Khúc Tiểu Tây lần này không nói không cần cảm ơn, ngược lại hơi nâng cằm, cười cười: "Hy vọng thật sự có thể giúp được hai người." Khi lên lầu, Khúc Tiểu Tây nhìn thấy Tiểu Nha đi xuống vứt rác, hỏi: "Tiểu Nha, hôm nay chị muốn sửa sang lại một chút sách, em muốn chỗ chị giúp không? Chị sẽ không để em làm không công đâu!" Tiểu Nha: "Ơ?" Khúc Tiểu Tây cười: "Em giúp, chị trả công một bữa cơm chiều." Mắt to của Tiểu Nha nháy mắt sáng lên, bím tóc nhỏ quơ quơ, vội nói: "Được ạ, em có thể làm!" Khúc Tiểu Tây: "Vậy một chút nữa em qua đây ha." Tiểu Nha: "Vâng!" Khúc Tiểu Tây đôi mắt lóe lóe, mỉm cười: "Chị về trước." Tiểu Nha chạy nhanh xuống dưới lầu, giọng mềm mại nói với theo: "Vâng." Mấy người trong khu nhà ở bọn cô hầu như ai cũng biết, hai anh em Tiểu Thạch Đầu và Tiểu Nha đã bị vứt bỏ. Cô không biết Thạch Tiên sinh và Thạch phu nhân vì sao lại muốn vứt bỏ con mình mà chạy. Thế nhưng vợ chồng hai người đã biến mất khỏi khu nhà khoảng hai tháng rồi. Thời gian cụ thể thì Khúc Tiểu Tây không biết. Chỉ có mấy người mẹ Hứa và bà Bàng chú ý. Thỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665669/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.