Trong lúc đám người tranh cãi nhau, Khúc Tiểu Tây quay sang đánh giá toàn bộ không gian quay chụp. Cô còn chưa xem xong đã thấy mọi người trở lại. Không biết Lê quản lý nói gì mà một đám đều cười cười. Nụ cười thật tình với kiểu cười ứng phó như này cách xa ngàn dặm đấy. Khúc Tiểu Tây: "Ổn rồi chứ?" Lê quản lý: "Dĩ nhiên." Gã gọi một người trong đó: "Tiểu Ngô, cậu đi xem chút xem ai đến trước thì gọi người đó qua chụp trước. Mặt khác cậu nhắc chị Phương lấy quần áo, đồ trang điểm gì đó dọn hết qua đây một lượt đi, tiện cho mọi người làm việc." Tiểu Ngô: "Vâng." Người trẻ tuổi vội vàng chạy ra. Lúc này vẫn còn chưa lưu hành mấy loại máy ảnh kỹ thuật số thời hiện đại. Người ta có thể sử dụng máy ảnh cơ tốt, kể cả người dám dùng đã coi như không nhiều lắm, được như Khúc Tiểu Tây cũng được xếp vào hàng cao thủ. Khúc Tiểu Tây nhìn nhìn khắp nơi, nói: "Nếu tìm tôi chụp, vậy tôi có thể nêu ý kiến không?" Lê quản lý lập tức: "Cháu cứ nói." Khúc Tiểu Tây: "Tôi cảm thấy như này chưa đủ." Cô chỉ chỉ bóng đèn, nói: "Còn phải thêm đèn nữa, ánh sáng trong chụp ảnh rất quan trọng." Minh tinh ở nước H vì sao vẻ đẹp chẳng bằng ai mà vẫn được đánh giá cao? Đó là do người nước này cực kỳ giỏi về cách sử dụng ánh sáng, điều chỉnh ánh sáng làm tốt sẽ giúp những bức ảnh đẹp thêm vài bậc. Lê quản lý lập tức: "Cái này để chú sắp xếp." Mọi người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665655/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.