Sáng sớm, cô thay một chiếc áo sơ mi trắng cực kỳ giản dị, bên ngoài mặc thêm một chiếc áo dệt kim ở cổ màu vàng nhạt. Ngoài đường đã có rất nhiều người mặc sườn xám kết hợp với áo dệt kim hở cổ nhưng thời tiết chưa thực sự ấm nên cô không muốn mặc. Khúc Tiểu Tây còn mặc quần bông. Đây là kiểu dáng cô phỏng theo thời hiện đại rồi nhờ mẹ Hứa làm giúp nên trông khá mới lạ. Nếu so sánh với loại quần bông mặc bên ngoài thì không giống nhau. Ống quần bó chặt hơn để Khúc Tiểu ây có thể đi giày da. Cô không thích các loại giày thêu mà vẫn có tình yêu mãnh liệt với những chiếc giày da dê mềm mại. Thay xong quần áo, cô buộc một cái đuôi ngựa thấp thấp, cũng không đeo thêm bất cứ đồ trang sức gì. Vóc dáng của cô không thấp nhưng mặt lại mang theo chút bầu bĩnh của trẻ con, khí chất tươi mát. Ngay cả quần áo cũng không thể lộ ra đường cong nên nhìn vào chỉ thấy vóc dáng cô khá nhỏ nhắn. Người bình thường chắc chắn đều không cảm thấy cô là một cô gái đã thành niên. Khúc Tiểu Tây thu thập xong xuôi liên gọi hai anh em, ba người cùng nhau xuống lầu. Ba anh em bọn cô phong cách ăn mặc có chút giống nhau, chuyện này cũng không trách được, ai bảo quần áo cả ba đều do Khúc Tiểu Tây chịu trách nhiệm? Dĩ nhiên quần áo phải phù hợp với thẩm mỹ của cô nhất. Lê quản lý sáng sớm đã chờ bên này, lập tức nói: "Cô Cao, chú đã gọi xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665654/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.