Khúc Tiểu Tây: "Chụp cho cô trước vậy." Dù sao Mộng Kỳ còn đang thay quần áo, Khúc Tiểu Tây chọn chỗ, tăng ánh sáng lên mức cao nhất, chụp ảnh giờ không giống như trăm năm sau, có thể điều chỉnh máy ảnh, tốt hay không đều được. Mà giờ hoàn toàn phải dựa vào xúc cảm, độ nhạy bén của nhiếp ảnh gia. Cũng may Khúc Tiểu Tây có độ nhạy bén với máy ảnh. Dẫu sao cô còn phải dựa vào cái này làm việc mà Cô nói: "Mỗi người, tôi sẽ chụp ba bức ảnh, sau khi rửa sẽ chọn ra bức tốt nhất." Lê quản lý: "Nghe cháu hết." Khúc Tiểu Tây gật đầu, cô nhìn về phía cô gái chụp đầu tiên này, tuổi không lớn lại có chút câu nệ, Khúc Tiểu Tây mỉm cười, nói: "Cô thả lỏng một chút." Cô đi đến trước mặt cô gái, nhẹ nhàng nâng cằm chị lên một chút, lại kéo tay ra, nói: "Không cần để tay ở đây, rất dư thừa." Cô nhẹ giọng cười cười, gợi ý: "Cô rất đẹp đấy, nhưng đừng cười lớn, chỉ cần hơi nhếch miệng lên một chút đã rất tuyệt rồi. Có người thích vẻ đẹp nở rộ như hoa hồng, lại có người thích hải đường tươi mát. Cô chỉ cần tạo ra nét đặc sắc riêng của mình là được." Khúc Tiểu Tây rất nhanh ấn nút chụp. Âm thanh tách tách vang lên liên tục, mọi người cũng gần bận rộn hơn. tuy nhiên vì có nhiều người phải chụp ảnh, lại phải chỉnh trang lại quần áo và lớp trang điểm nên tiến triển cũng không quá nhanh. Qua một lúc, Khúc Tiểu Tây phát hiện biểu cảm và động tác của mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4665656/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.