Khúc Tiểu Tây về phòng cất thỏi vàng đi, đếm đếm, cô đã có 10 thỏi rồi. Loại đồ như này, bao nhiêu cũng không ngại nhiều. Khúc Tiểu Tây cảm thấy, một ngày nào đó cô muốn gối lên thỏi vàng, không, gạch vàng để ngủ! Tuy rằng hiện tại còn không có gối gạch vàng ngủ nhưng Khúc Tiểu Tây ngủ vẫn rất ngon. Sáng sớm cô xuống lầu mua sữa dê gặp được Túc Bạch lầu hai, Túc Bạch khách khí gật đầu: "Mua bữa sáng à?" Khúc Tiểu Tây gật đầu: "Đúng vậy đó." Anh chủ động nhận rổ trong tay Khúc Tiểu Tây nói: "Muốn mua cái gì để anh giúp em." Khúc Tiểu Tây trêu chọc: "Anh không thu phí chứ?" Túc Bạch trả lời rất nghiêm túc: "Không thu phí." Khúc Tiểu Tây: "Vậy… cảm ơn nha." Túc Bạch: "Không cần khách khí." Khúc Tiểu Tây không chút khách khí đem rổ giao cho anh rồi lên lầu, bên ngoài quá lạnh rồi. Cô vừa vào cửa liền thấy Tiểu Bắc mặc áo ngủ dụi mắt ra khỏi WC. Nhóc mềm mềm mại mại: "Chị, sớm nha." Khúc Tiểu Tây: "Ngủ ngon không?" Nhóc con còn làm nũng: "Em còn nghĩ mới chỉ vừa nằm xuống đó." Khúc Tiểu Tây: "Được rồi, đi thôi. Chờ chút nữa chị sẽ phải ra ngoài, hai người phải tự mình ăn bữa sáng đấy." Dừng một chút mới nói: "Giữa trưa nếu chị về trễ, hai người xuống lầu mua bánh bao. Đừng tự nấu cơm." Tiểu Bắc: "Được." Khúc Tiểu Tây lại dặn dò hai câu thì nghe được tiếng đập cửa. Quả nhiên bên ngoài là Túc Bạch. Túc Bạch: "Anh thấy mấy đứa đều thích uống sữa dê nên mua cái này, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-ty-ty-van-nang-cua-nam-phu/4663160/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.