Tần Tranh đợi họ chào hỏi xong mới gọi Sở Thừa Tắc một tiếng: “Điện hạ!” Coi như là lời chào hỏi sau nhiều ngày không gặp, cũng là nghênh đón y khải hoàn trờ về. Có thể vì suốt dọc đường chạy trốn đến nay, cô luôn gọi y “tướng công, tướng công”, sau này lúc riêng tư thì gọi tên tự nên bây giờ hai chữ “điện hạ” thốt ra từ miệng, chính Tần Tranh cũng cảm thấy xa lạ. Rõ ràng Sở Thừa Tắc cũng ngây người một chút, liếc mắt nhìn cô có vẻ ẩn ý rồi mới gật đầu. “Mấy ngày nay vất vả cho A Tranh rồi. Hôm nay ta về trại cũng là để đón nàng đến Thanh Châu.” Trước mặt người ngoài cô gọi y là điện hạ nhưng y lại gọi cô là A Tranh, ai tinh ý đều nhận ra ẩn ý trong đó. Tần Tranh chợt cảm thấy mặt hơi nóng lên. Nhưng trước mặt bao người, cô vẫn cố giữ biểu cảm thản nhiên như không. Sau khi tạm biệt huynh muội Lâm Nghiêu, cô và Sở Thừa Tắc cùng về nhà thu dọn đồ đạc. Vừa vào sân, Sở Thừa Tắc đã đưa mắt nhìn cửa sổ. Tần Tranh nhìn theo ánh mắt của y, quả nhiên nhìn thấy con chim bồ câu đậu ở đó. Cô cứ tưởng là Sở Thừa Tắc bận rộn việc quân, bên kia lại có người gửi thư cho y nên nói: “Có người dùng bồ câu đưa thư cho chàng kìa, hay là phía Thanh Châu xảy ra biến cố gì?” Sở Thừa Tắc nhìn Tần Tranh một cái, dưới ánh mắt nghi hoặc của cô, y không nói tiếng nào chỉ bước tới lấy bức thư trên chân con bồ câu, không nhìn mà cho vào ống tay áo luôn, bảo: “Không phải.” Tần Tranh:?!!! Không hiểu cho lắm, nhưng hình như tâm trạng của y đang không được vui. Tần Tranh không nghĩ ra nguyên nhân làm y không vui, y lại không chịu nói nên cô bèn thức thời không hỏi nhiều, chỉ tập trung thu dọn đồ của mình. Tuy họ đến sơn trại đã lâu nhưng cũng không có đồ đạc gì nhiều để thu dọn. Quần áo của Tần Tranh, ngoại trừ bộ ở biệt viện của Thẩm Ngạn Chi thì những bộ khác đều là quần áo cũ của phụ nữ trong trại, không cần phải mang theo. Trang sức cũng chỉ có một cây trâm ngọc và một cây trâm gỗ. Sở Thừa Tắc thì càng không cần phải nói, phần lớn đồ vật của y là từ Lâm Nghiêu. Tần Tranh chẳng cảm thấy không thoải mái khi đồ của mình quá ít, thậm chí còn hơi vui mừng vì dọn nhà thế này thì quá nhẹ nhàng, không mệt chút nào. Sở Thừa Tắc thấy cô dùng một cái hộp bỏ gương đồng, lược gỗ, trâm cài vào xong, cái hộp vẫn trống rỗng thì mày khẽ cua lại. Tần Tranh đưa lưng về phía y, đang xếp quần áo, không nhìn thấy y cau mày nên hỏi: “Quần áo của chàng đa số là của trại chủ, thiếp mang theo cho chàng hai bộ để thay đổi, còn lại không cần mang theo nhé?” Bây giờ y đã đoạt được thành Thanh Châu, đương nhiên là không thiếu mấy bộ quần áo. Sở Thừa Tắc đột nhiên nói: “Không cần gì cả, cứ đi thôi.” Tần Tranh ngạc nhiên quay đầu lại nhìn y, phát hiện hình như tâm trạng của y càng không vui thì do dự hỏi: “Sao thế?” Sở Thừa Tắc né tránh ánh mắt của cô, đáp: “Trong thành Thanh Châu có đủ mọi thứ.” Ngực y cảm thấy khá nặng nề buồn bực, cộng thêm cảm giác áy náy nữa. Trước giờ cô chưa từng chủ động đòi hỏi y điều gì. Nhìn thấy cô cho gương đồng, lược gỗ vào hộp như bảo bối, tim y như bị thứ gì đó bóp lại vậy. Ngọc ngà châu báu chất đầy Đông Cung, ngày xưa cô không thèm nhìn một cái, bây giờ để cô nâng niu trân quý mang theo cư nhiên là những thứ như vậy đây. Tuy Tần Tranh phát hiện cảm xúc của y hơi khác nhưng đúng là những bộ quần áo kia không cần phải mang theo, vì thế cô lục dưới đáy rương lấy ra hai cây trâm vàng mang theo lúc chạy khỏi kinh thành và một trăm đồng tiền Sở Thừa Tắc bán cá kiếm được, tất cả cùng cho vào hộp gỗ. Nhìn những thứ này, cô vẫn có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ chật vật của họ lúc chạy trốn ngày trước. Khi đó chỉ cảm thấy tương lai mờ mịt, bây giờ lòng chỉ thấy bùi ngùi, môi cũng bất giác cong lên thành nụ cười. Cô ôm cái hộp như báu vật. “Những thứ khác thì thôi nhưng những thứ này thiếp phải mang theo.” Trong này toàn là những ký ức ghi lại những ngày tháng “oanh liệt” của họ. Sở Thừa Tắc nhìn vào đôi mắt đang cười của cô, nỗi áy náy trong lòng càng lớn. “Sau này ta sẽ cho nàng những thứ tốt hơn.” Tần Tranh lườm y. “Những thứ này không thể vứt đi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]