"Anh...Anh muốn làm gì hả?" Giọng nói của cô gái, đâu đó đã có một chút dè dặt.
Lẽ nào bất cứ ai khi đứng trước Ngôn Việt Kỳ, đều phải dưới cơ hắn ta? Người đàn ông này đáng sợ đến thế ư?
Không thể nào!
Trong lúc Hàn Thương Nguyệt liên tục đấu tranh tư tưởng, thì người đàn ông ấy đã bình thản trưng ra nụ cười quỷ dị, tựa như thần Chết đứng trước con mồi và thốt ra câu hỏi:
"Hôm nay, ăn nhầm gan hùm mật gấu hay sao mà dám nói chuyện với tôi như thế, hả?"
"Vậy thì sao? Anh vừa nói sinh mệnh của tôi vốn không liên quan tới anh, thì cuộc hôn nhân này tiếp tục tồn tại để làm gì? Tôi chỉ nói ly hôn thôi mà, đó chẳng phải cũng là mong muốn của anh hay sao? Khoái muốn chết, còn bày đặt làm bộ làm tịch, anh diễn còn giỏi hơn cả tôi nữa đấy, Ngôn Việt Kỳ."
Mặc dù cái miệng nhỏ đang bị bóp tới chu nhọn lên rồi, nhưng Hàn Thương Nguyệt vẫn dứt khoát đáp trả không sót một ý nào. Tuy có hơi khó nghe, nhưng mà hắn nghe vẫn hiểu. Chính vì hiểu, nên máu nóng càng dồn lên tới tận não.
"Giỏi! Hàn Thương Nguyệt, cô giỏi lắm. Cô muốn ly hôn để được giải thoát chứ gì? Mơ cũng đừng hòng nhìn thấy." Hắn nhếch môi, nham nhở chốt gọn vấn đề, rồi trực tiếp nhấc bổng cô, bế thẳng lên phòng.
"Ngôn Việt Kỳ, thả tôi xuống nhanh lên. Anh bị điếc hay cố tình giả điếc, sao tôi nói mà anh không nghe vậy hả?" Cô ra sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nu-chinh-thuan-phuc-tra-nam/3406920/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.