Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều sững sờ. Đến cả Thi Khải Tân là sĩ quan tùy tùng cũng nửa ngày trời chưa hoàn hồn.
Vẻ mặt Quân Thanh Dư hơi đổi, cậu ngẩng lên nhìn Phó Viễn Xuyên. Phó Viễn Xuyên đúng lúc cũng nhìn xuống, mắt chạm mắt với cá nhỏ ôm trong lòng. Quân Thanh Dư hai mắt cong cong, Phó Viễn Xuyên cong ngón tay cọ nhẹ lên má cậu. "Thi Khải Tân".
"Có, thưa nguyên soái", Thi Khải Tân bước lên, nhìn người còn đang nằm trên đất, khẽ nói: "Đã là thiếu úy rồi mà sao chẳng có chút mắt nhìn nào vậy".
Hạng Tu Hoa há miệng nhưng chẳng nói ra được lời nào. Tinh thần lực càn quét mạnh bạo như lưỡi dao sắc bén cắt vào tận xương cốt, Hạng Tu Hoa nghiến chặt răng, giữa hai hàm răng không ngừng phát ra tiếng "kèn kẹt", ánh mắt hận thù nhìn thẳng Phó Viễn Xuyên.
Thi Khải Tân thấy vậy thì trực tiếp giơ tay, "Dẫn người đi đi".
"Rõ", đội trưởng đội tuần tra cùng đội viên tiến lên kéo người đi mất.
Thi Khải Tân liếc qua hai người vẫn còn đang ôm nhau kia, nghĩ nghĩ rồi nói: "Nguyên soái, em đi theo xem thế nào".
"Cậu đi đi".
Được cho phép, Thi Khải Tân vội chuồn lẹ.
Phó Viễn Xuyên nói: "Về phòng nghỉ trước đã".
Quân Thanh Dư gật đầu, nhưng rồi lại khựng lại, nói: "Đợi chút, em phải làm xong đã". Dù sao Phó Viễn Xuyên cũng biết cậu ở đây rồi, cứ thẳng thắn cài thuốc nổ điện tử ngay trước mặt anh cũng được.
Lúc cài đặt xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nguoi-ca-nho-cua-lao-dai-tho-bao/2126972/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.