Cục Thịt đột nhiên bị bế lên, khuôn mặt mũm mĩm thoáng sững sờ, sau đó ngoáy ngoáy cái mông như chú sâu lông, "Anh ơi, cao quá đi." 
Phó Cảnh Lâm liếc nhìn bé, "Không cao sao làm anh nhóc được." 
MC:....... 
- -- 
"Hahahahaha tôi thích sự tự cao này." 
"Tôi yêu chết em trai này mất thôi, thích nhất kiểu hở chút là nổi đóa này." 
"Hạng nhất!" 
"Không chỉ cho mỗi Đôn Đôn, giành cho tôi một cái luôn nào." 
"Hay lắm, nói cũng nói rồi, không giành được hạng nhất là khó xử lắm đó nha." 
"Chỉ tôi cảm thấy cậu ấy quá điên cuồng sao?" 
"Xin lỗi nhé, nhóc ấy mà không điên thì tôi đâu có thích." 
"Quả nhiên là nam sinh đại học, làm gì cũng rất tự tin." 
- -- 
Phó Cảnh Lâm một nách kẹp Đôn Đôn, một tay xách chiếc vali sau khi bị thu tạ tay thì đã nhẹ hơn nhiều, nhìn qua MC. 
MC lập tức sững người, vội nói: "Bây giờ gia đình Đôn Đôn có thể xuất phát rồi." 
Gần như là ngay khi MC vừa nói xong, Phó Cảnh Lâm giống như được gắn thêm động cơ vậy, lao vụt đi. 
Vừa mới xuất phát chưa đầy hai phút đã vượt qua gia đình của tuyển thủ đấu vật và ông bố người ngoài giới, sau đó không hề giảm tốc độ, điên cuồng chạy về phía đích đến. 
Tuyển thủ quyền anh đang dắt con gái nhìn mà sững sờ, nhìn bóng dáng cao lớn đang dần xa của Phó Cảnh Lâm, trợn mắt há mồm. 
Tóc của chàng thanh niên tung bay theo chiều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-phao-hoi-cua-nhan-vat-phan-dien/3209062/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.