Edit: Cá
................
Văn Chi Vọng dở khóc dở cười.
Cậu không biết tại sao mẹ mình lại suy nghĩ theo hướng đó.
Cơ mà, đối với Văn Vọng nam hay nữ cũng chả khác gì nhau.
Dù sao thì chuyện này cũng không thể xảy ra.
Văn Chi Vọng gật đầu: "Giống như mẹ nghĩ đó."
Thật ra cậu định mượn chuyện này lấy cớ thử phản ứng của mẹ mình.
Nàng không nghĩ tới, con của mình thế nhưng có ngày nói với mình là nó thích nam nhân.
Tất nhiên, bây giờ cũng không phải là thời phong kiến.
Đa số người bây giờ đã đối xử bình đẳng với LGBT.
Văn nữ sĩ thở dài thật khẽ.
"Vậy con có người thích chưa?"
Văn Chi Vọng du dự: "Ặc..."
Nhìn thái độ của mẹ mình, chẳng lẽ là mẹ mình cho phép mình yêu nam nhân?
Văn nữ sĩ nghĩ: "Mẹ nhớ nhóc con nhà họ Kiều hình như cũng giống như con đó. Hai con... có muốn thử ở cùng nhau không? Mẹ có thể đến nhà họ Kiều hỏi giúp con..."
"Mẹ, không cần đâu." Văn Chi Vọng tùy tiện lấy cớ, "Con đã có người thích rồi."
"Trước đây liên tục từ chối mai mối của mẹ, cũng là do thân phận của em ấy..."
Văn Chi Vọng càng nói dối càng thuận miệng.
Văn nữ sĩ hình như hơi tin tin.
"Vậy cậu ta là ai? Nếu rảnh thì con dắt cậu ta đế cho mẹ gặp mặt đi." Văn nữ sĩ nói, "Còn ba con... Mẹ sẽ nói giúp con."
Văn Chi Vọng theo phản xạ ôm chặt nhóc mèo trong tay.
Cậu nói: "Hiện tại con chỉ yêu đơn phương em ấy thôi, em ấy không biết con thích em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-meo-cua-thu-phu-giau-nhat/727261/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.