Edit: Cá
...........
Ngủ cùng Đoàn Đoàn một tháng, Văn Chi Vọng cảm thấy mình sắp tu thành chín quả.
Khi cậu gặp chuyện lớn cũng không thể nhiễu loạn tâm tình của cậu.
Vô hỉ vô bi (*),bốn chữ này là dùng để hình dung cậu hiện tại.
(*) Không vui không buồn
Một tháng qua, cậu đã trải qua vô số lần "Thái sơn áp đỉnh", vô số lần nghe âm thanh nhảy nhót loạn xà ngầu của Đoàn Đoàn, còn có vuốt mèo cào giường, mèo nhảy disco trên giường chờ tâm tình cậu tan vỡ.
"Văn Chi Vọng, tôi thấy nhóc mèo mẹ cậu nuôi đáng yêu quá chừng, giống như tiểu thiên sứ á." Bạn tốt cậu nói, "Nếu rảnh thì dẫn tôi đi gặp nhóc nha!"
Văn Chi Vọng nốc cạn ly rượu, thản nhiên nói: "Cậu không hiểu đâu."
Cái này không phải thiên sứ, mà là ác ma thì đúng hơn!
May là hai ngày nay cậu đi công tác nước ngoài, mới có thể thoát được vuốt mèo của nhóc ác ma kia, có thể an ổn mà ngủ một giấc.
Thế nhưng, sau khi bạn tốt nhắc đến tiểu ác ma, Văn Chi Vọng lại cảm thấy hơi nhớ nhóc một chút.
Không gặp hai ngày, không biết nhóc có nhớ mình không ta?
Văn Chi Vọng trở về khách sạn, ngồi ở mép giường, theo phản xạ mà sờ bên người.
Cậu chạm cũng chỉ chạm được drap trải giường tơ lụa, mà không phải là thân mình mềm mại của nhóc mèo mà một tháng nay mỗi ngày cậu đều vuốt ve.
Văn Chi Vọng thở dài, cam chịu mà cầm lấy điện thoại gọi điện.
"Triệu Đinh, tôi nhớ nhà cậu có nuôi mèo phải không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-meo-cua-thu-phu-giau-nhat/727262/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.