Sáng sớm hôm sau, một tên lính cấp báo chạy vào lều của Duật Vân.
"Báo! Báo! Duật tướng quân, Chu quân sư nói rằng đã mất một sấp tài liệu quan trọng rồi thưa ngài!"
Duật Vân đập bàn thật mạnh, tức giận quát lớn lên.
"Các ngươi canh gác kiểu gì mà lại sảy ra chuyện này hả?"
Hắn đập mạnh tay xuống bàn, bút giấy rơi lả chả. Duật Vân tức tối đi tới chỗ Hạ Nhược Vũ báo một tiếng.
Hạ Nhược Vũ nghe tin, y không nói gì chỉ thì thầm một chút vào tai hắn rồi để hắn đi.
Duật Vân đi tới khu lều trại dùng để họp chiến lược kia. Đến nơi, hắn thấy Chu Văn Quân cùng Tô Thành đang đứng đó với vẻ mặt cực kì khó coi.
Duật Vân cũng không khá khẩm hơn là bao. Hăn đi tới, hai người kia cúi chào.
"Bỏ mấy cái lễ tiết kia đi. Nói, chuyện này là sao đây?"
"Các ngươi là người canh gác, chuyện hệ trọng như vậy mà lại để nội gián lấy được. Có xứng làm người dưới trướng của ta không?'
Duật Vân hôm nay nóng hơn mọi ngày. Hắn trách phạt bốn tên canh lều và các lính canh ban đêm thay nhau túc trực. Tổng có hai mươi tên bị đánh.
Chu Văn Quân đứng ra can ngăn.
" Tướng quân, chuyện này không nên nói bên ngoài. Vẫn là vào trong nói sẽ tốt hơn, cẩn thận kẻ kia lại biết được."
Cậu ta thấy bên cạnh không có nam nhân hôm qua đi theo thì thầm cười.
" Cuối cùng cũng chỉ là thứ tiện dân thấp hèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3744726/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.