Duật Vân kéo y về lều trại của mình. Gọi người gọi đại phu tới, trong lúc đó thì hắn đặt y lên giường rồi lột đồ.
Ừ, bạn không đọc nhầm đâu, là lột đồ đấy.
Hạ Nhược Vũ thấy hắn định đè mình, đập cái bốp thật mạnh lên đầu hắn chửi. Không phải mắng bình thường mà là chửi thẳng mặt.
" Cái mẫu thân nhà ngươi, ngươi lột y phục ta làm gì. Mau cút ra chỗ khác cho ta, mau tránh khỏi người ta nhanh lên. Ngươi ở đây làm cái quái gì chư mau cút đi ôm ấp tình nhân của ngươi đi. Thứ đàn ông mất dạy!"
Hạ Nhược Vũ vừa đánh vừa không ngừng chửi hắn. Cánh tay không bị thương cật lực đấm tát vào mặt tiền của
Duật Vân.
Hắn thấy miệng vết thương bị hở, máu lại trào ra liền ngăn y lại. Cố định lại không cho đập nữa.
" Tiểu Vũ, Hạ Nhược Vũ mau bình tĩnh. Đừng cử động, vết thương sẽ rộng hơn mất. Ngoan nghe lời ta, mọi chuyện sau này đế ngươi xử sau. Được chú?
Hắn cố gắng dỗ dành y, sự kiên nhẫn đều đặt hết ở từng lời nói. Chỉ khi ở với Hạ Nhược Vũ thì hắn mới có bộ mặt này thôi.
"Ngươi còn nói! Ngươi xem, chẳng phải nói rằng đem ta đi chiếu cáo toàn thiên hạ rằng ta là phu nhân của ngươi sao? Bây giờ thì sao? Đến cả bọn lính quèn cũng không biết mặt ta, ngươi chỉ được cái miệng rộng thôi à. Tên mồm điêu bốc phét!"
Hạ Nhược Vũ ánh mắt đầy bực bội nhìn hắn, khóe mắt đỏ hoen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3744335/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.