Hạ Nhược Vũ cùng Duật Vân ân ái bên trong. Bên ngoài lại có người làm phiền.
"Bên trong Duật tướng quân nghỉ ngơi chưa?" Là Chu Văn Quân đang ở ngoài, cậu ta tay cầm khay đồ ăn khá ngon.
Lính canh bên ngoài thấy cậu ta đến. Lạnh nhạt đáp: " Bẩm quân sư, chủ quân đang nghỉ ngơi. Phiền ngài không làm phiền."
Chu Văn Quân vẫn kiên quyết bên ngoài đòi gặp hắn. Lính canh cũng chỉ có thể đi vô trong bẩm báo.
Lính canh kia đi vô càng vô trong càng có tiếng kì lạ. Nào là:
A!
U.... ưm..
Đau quá...
Tiếng nhóp nhép, tiếng va chạm thịt khiến hắn ta đỏ mặt tía tai. Nhưng là quân lính, hắn vẫn là nghiêm chỉnh đầu Óc.
Hạ Nhược Vũ bên trong nghe tiếng bước chân. Đập nhẹ lên người Duật Vân.
" Mau... hức... mau dừng lại cho ta. Có... có người đến... kìa ức!"
Duật Vân vẫn tiếp tục luân động. Hắn có nghe thấy rồi, thậm chí là còn nghe rõ cuộc nói chuyện bên ngoài nữa.
" Đừng quan tâm làm gì. Tiếp tục chuyện của chúng ta." Hắn nói rồi thúc một cú mạnh bạo vào bên trong khiến
Hạ Nhược Vũ trợn mắt há mồm. Nước mắt lã chã vì đau.
"A... ah!"
" Đau... đau quá hức!"
"Ngoan, rất nhanh liền hết đau." Hắn thúc liên hồi, một tay nhấc dữ chân, tay còn lại kéo y lại gần mình hôn lấy hôn để đôi môi kia.
Lính canh bên ngoài kiểu: "..."
Tôi xin được phép trốn tránh cuộc đời.
Nhưng vì nhiệm vụ, không thể bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3743993/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.