Duật Vân tự dưng bị một cái véo má đến tỉnh cả ngủ. Hắn giật mình bắt lấy cái tay kia.
"Ngươi có biết nó rất đau không hả? Con mèo này, bổn vương cấm cá khô của ngươi bây giờ!"
Duật Vân ra vẻ hù dọa, Hạ Nhược Vũ không những không sợ mà còn hùng hồn hơn. Trực tiếp nhéo tai hắn mà chửi.
" Ha gan quá nhỉ? Ngươi ôm ta chặt như vậy thì làm sao mà ta thở được? Ta gọi cũng không thèm dậy, béo má đã là nhân từ lắm rồi đấy!"
" Bây giờ còn đe dọa ta. Có tin ta nhéo đến đứt tai người không? Ta bỏ công đến đây, ngươi lại nói thế. Uống công lắm, muốn ta về đến vậy à?"
" Muốn ta về để ngươi tình tứ với tên khác sao? Hay lắm tên Duật Vân khốn nạn nhà ngươi!"
Hạ Nhược Vũ tức muốn tuôn một tràng máng chửi. Hừ, sáng ra là muốn ăn mắng mới ăn cơm ngon miệng được.
Duật Vân như có như không nghe mấy lời càm ràm. Tự dưng lòi ra cái câu "tình tứ với tên khác" rõ mồn một.
" Tình tứ? Ta có tình tứ với ai sao?"
Hắn nghi hoặc hỏi. Tự dưng bị gắn cái mác lăng nhăng là sao?
" Ngươi còn cãi! Nếu hôm nay ta không đến có phải ngươi bị tên hồ ly tinh kia quyến rũ rồi. Nó ranh ma như vậy mà ngươi đem về làm người dưới trướng là sao?"
"Ngươi nói ai vậy tiểu Vũ?"
" Là tên quân sư chứ còn gì nữa? Hắn ta ánh mắt nhìn là không tốt rồi, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3743992/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.