Còn cái con mèo kia đâu có biết truyện trời trăng mây gió gì. Y cứ cắm đầu vào mà chạy về hướng của quân Tây Hà.
Nhưng đến giữa đường, y lại thấy có cái gì đó không đúng lắm. Cái cảm giác như mình vừa bỏ vào tay kẻ thù một viên ngọc sáng mà bản thân yêu thích vậy. Khó chịu vô cùng!
Thế nên quyết định ngay lúc đó, y quẹo một phát chạy lại về phía quân mà Duật Vân chỉ huy.
Chân mèo đâu như chân người, nó chạy lâu hơn đoàn quân khoảng hai ngày. Hạ Nhược Vũ đến nơi cũng đã thấy trời tối, tìm đại một gốc cây rồi lôi mấy con cá khô ra gặm.
" Cá khô là số zách!"
Nhâm nhi con cá xong, vì đi đường mệt quá nên y lăn vào trong tay nải nằm ngủ
Sáng hôm sau.
" Nên làm gì bây giờ đây?"
Hạ Nhược Vũ đứng nhìn đoàn người qua lại, có lẽ là đang chuẩn bị vật tư cho trận chiến.
Thỉnh thoảng, có một vài binh lính thấy y thì cho vài miếng lương khô. Y cũng vui vẻ gặm cho vui mồm chứ biết làm gì bây giờ.
Thế là lại đi dạo quanh quanh đây bằng dạng mèo. Nghe ngóng tin tức một chú càng tốt.
" Quân sư Chu, cậu hãy về nghỉ ngơi một chút đi. Cả đêm hôm qua cậu cùng tướng quân họp bàn rồi, có sức mới có thể làm việc được."
Tô Thành đi vào trong nhìn Duật Vân và Chu Văn Quân đang cặm cụi nghĩ kế sách.
Chu Văn Quân nghe vậy mới ngẩng đầu lên, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3743991/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.