Sau buổi tập luyện sáng sớm của Duật Vần và Hạ Nhược Vũ.
Họ cùng ăn bữa trưa tại đó luôn. Nói cùng ăn thì sai quá, mà Duật Vân phải ngồi đút cho Hạ Nhược Vũ ăn xong rồi mình mới ăn.
" Tên... khốn nạn. Ngươi không biết quý trọng báu vật gì cả." Giọng y khàn khàn vì la quá nhiều, mà tên này đâu nghe. Cứ đè y ra chơi đến ngất cũng không bỏ qua.
" Ta xin lỗi, ta có hơi phấn khích một chút. Nào há miệng."
Duật Vân vừa ngồi xin lỗi vừa đút Hạ Nhược Vũ ăn. Còn y thì mắt đỏ hết lên, mũi cũng nghẹn đi mà ăn miếng cháo.
Lâm Miên khi cảm thấy bản thân nên đi về,cậu ta đã đứng trước cửa sổ để đợi thời cơ đi vô báo cáo.
" Ngươi đứng ngoài đó làm gì?"
Duật Vân chăm chú gắp cho y một miếng cá được hắn gỡ xương cẩn thận cho vào miệng. Lâm Miên cũng nhanh chóng đi vào báo cáo tình hình.
"Chủ nhân, phu nhân. Thuộc hạ đã theo dõi nha hoàn và Dương công tử. Theo như thuộc hạ thấy, Dương công tử này còn cấu kết với một tộc người ở phía Tây Nam Hạ quốc. Là tộc Mông cổ sống ở cao nguyên."
Duật Vân có khựng lại khi nghe đến đó. Hắn sau đó vẫn bình tĩnh mà đút y ăn.
" Người truyền tin đã bị thuộc hạ bắt lại. Nhưng gã một lời cũng không nói, đã cắn một loại độc rồi tự sát."
" Bồn vương đang ăn, đừng nói những từ ngữ làm mất nhã hứng. " Duật Vân đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3701156/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.