"Chíp chíp."
"Chíp chíp."
Bên ngoài, trời đã sáng. Ánh nắng của sáng mai thật ấm áp làm sao.
Tiếng chim muông kêu, tiếng gà gáy đánh thức những nông dân chất phác vác cuốc ra đồng làm việc.
Thời điểm này, Hạ Nhược Vũ vẫn ngủ ngon. Tay y ôm gối ôm, một chân vắt lên nó ngủ ngon lành.
Nhưng hôm nay hơi lạ, sao gối ôm lại cong rồi cũng ôm chặt lấy y? Gối ôm có vấn đề à?
Y mơ màng mở mắt. Thứ y nhìn thấy đầu tiên là một bờ tường màu da, rắn chắc và đàn hồi rất tốt.
" Ủa? Đâu phải tường đầu?"
y giơ tay lên dịu mắt. À, thì ra đây không phải gối ôm của mình, cũng không phải là bờ tường kì lạ. Mà là bờ ngực của Duật Vân.
Và hiện tại y đang trong lòng hắn, chân luồn qua hai chân hắn gác, tay thì ôm cả người hắn.
" Chậc, ta còn tưởng gối ôm xúc xích khổng lồ nữa chú!"
Hạ Nhược Vũ rút tay ra khỏi người hắn, chân cũng nhẹ nhàng tránh đánh thức kẻ đó. Nhưng y làm thế nào thì cả người cũng không nhúc nhích được, chân y còn đụng phải thứ gì đó cứng cứng.
" Tiểu Vũ, ngươi nằm yên một chút. Nếu không bổn vương sẽ phạt ngươi đấy." Tay Duật Vân luồn vào trong nội y của Hạ Nhược Vũ, bóp cái mông căng tròn của y.
" Ngươi dậy rồi sao không thả ta ra? Ta muốn ra ngoài mà."
Hiện tại y bị chôn trong lòng Duật Vân nên không thể chui ra, chỉ có thể nhích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3701155/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.