Sau khi Duật Vân chắc chắn Hạ Nhược Vũ sẽ không thức giữa chừng thì hắn mới an tâm rời đi.
Lâm Miên bên ngoài đã chuẩn bị sẵn một xe ngựa. Cả hai xuất phát để hoàng cung.
Sau một lúc ngồi xe, Duật Vân đã đến nơi. Hắn đi thẳng vào cung của Duật Tư để nói chuyện.
" Hoàng đệ Duật Vân tham kiến bệ hạ. Bệ hạ an khang."
" Mau miễn lễ, đệ hôm nay sao lại đến đây mà không báo trước vậy?" Duật Tư đặt một tấu sớ đang đọc dở xuống.
Đi lại bàn trà nói chuyện.
" Ta vừa mới biết được một tin mà huynh không nghĩ nó sẽ xảy ra."
" Có gì mới sao?" Duật Tư húp một ngụm trà do công công mới pha. Hắn có vẻ hứng thú đó.
Duật Vân kể lại đầu đuôi câu chuyện ban nãy hẳn cùng Lâm Miên điều tra. Duật Tư nghe xong mà nhíu mày, chuyện này thật sự quá lớn.
"Đệ đã xác định chuẩn xác thông tin này rồi chứ?" Duật Tư gõ lên bàn những nhịp đều đều. Đây là thói quen khi hắn đang suy nghĩ chuyện quan trọng.
" Đệ đã cho người cải trang thành kẻ đưa tin đó rồi. Sẽ có tin tức ngay thôi."
" Vậy đệ nghĩ sao về chuyện này?"
" Nếu như chuyện đó sảy ra một lần nữa. Ta sẽ tiếp tục lên chiến trường, không thể để đám Mông Cổ đó chiếm
Tĩnh Nam Hạ được."
Duật Tư gật đầu xoa cằm: " Ta nghe thông tin trước đây có truyền về. Hai năm trước người đứng đầu Mông Cổ đã băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3701157/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.