Huyện lệnh bị hành động này của hắn làm cho giật mình. Vội vá quỳ xuống đất minh oan.
" Vương gia oan cho tiểu dân quá. Tiểu dân hoàn toàn không nói dối ngài lần nào cả. Tất cả đều đúng hết. Tiểu dần nào dám nói dối ngài ạ!"
" Vậy bổn vương hỏi ngươi, toàn bộ tiền từ thùng quyền góp đi đâu hết rồi. Tại sao trong lúc hạn hán này lại không lấy ra để bỏ trợ cho dân chúng! Ngươi nói xem bổn vương nên làm gì với ngươi đây."
"Duing dudng la quan phu mau cia mot huyen lon. Lai lam nhung viec trai luong tam nhu vay. Co le cai mu
quan của ngươi cũng nên bỏ đi là được rồì!"
" Không, vương gia tiểu dân thật sự không hề biết chuyện này. Tiểu dân chưa từng làm chuyện trái với lòng, xin vương gia minh xét!"
Duật Vân lạnh lùng nhìn huyện lệnh như vật chết. Hắn đi ra ngoài cửa lệnh cho lính bên ngoài.
" Lôi tên này vào nhà giam. Chờ quân triều đình tới thì đem về hoàng thành. Bổn vương trực tiếp tham vấn!
Lính canh ở đây là do Lâm Miên sai thuộc hạ cải trang thành. Bọn họ lập tức đi vô áp giải huyện lệnh đi.
Ông ta còn kêu gào thản thiết, thậm chí còn nguyền rủa hắn. Nhưng Duật Vân nào quan tâm, chuyện ở đây đã xong hẳn nên đi xem tình hình của Hạ Nhược Vũ rồi.
"Đại nhân, chúng ta phải đào ở đây sao? Ở gần miệng núi lửa như này?"
" Đúng vậy. Mọi người cứ đào, xảy ra chuyện thì Duật vương sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3701142/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.