Để có thể đẩy nhanh kế hoạch, Hạ Nhược Vũ và Lâm Miên đã kêu gọi nhiều người dân đến góp sức.
Nhưng có vẻ như nó không khả dụng lắm. Ai cũng một mực từ chối khiến việc thuyết phục thêm khó khăn hơn.
" Các ngươi không biết à. Nếu như có thể đào được mạch nước ngầm ở đây thì tất người dân có thể sinh sống lại như bình thường. Tại sao lại không muốn chứ?"
Một người nam nhân mất kiên nhẫn, gã cầm cục đá ném về phía y mà quát.
" Đừng có lừa gạt chúng ta. Bây giờ thiên nhiên đã ghét con người rồi, có làm bao nhiêu cách cũng không khiến thiên nhiên nguôi giận đâu. Đừng có mà giảo biện với chúng ta!"
"Lũ người các ngươi cũng cùng một giuộc với tên huyện lệnh kia đúng không! Mau cút đi, đừng có ở lại đây nữa!"
Viên đá kia cách một chút thôi là dính lên đầu Hạ Nhược Vũ. Nhưng y không quan tâm, y chỉ bực mình. Vì sao những người dân thời cổ đại này lại mê tín cực đoan như vậy chứ. Niềm tin của họ vào cuộc sống đâu hết rồi.
" Ta noi, neu cac ngudi muon song o day nua thi khon hon nghe theo ta. Ta khong phai Dic Phat ti bi ma tha thu
cho các người. Nếu làm việc thì có cái ăn, cái uống. Còn không thì đừng mơ, ta sẽ cho người ghi lại danh sách từng hộ gia đình trong thành này, kẻ nào không muốn làm báo danh!"
Hạ Nhược Vũ quyết làm lớn. Nếu như lời nói không được thì tạm thời để vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-linh-mieu-ta-tro-thanh-linh-vat-cua-vuong-phu/3701141/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.