Bàn ngoài sân có một cái chòi nhỏ, có bàn ghế đầy đủ, mà hôm nay trời cũng đẹp, trăng sáng sao lấp lánh, ngồi dưới đó vừa ăn vừa ngắm cảnh tối thì đúng là hữu tình.
Mấy người hầu bê đồ ăn ra bàn, Hạ Tinh Sương cũng ngồi đó, tay nghịch nghịch chiếc quạt của mình.
Được một lúc, cô đi ra. Không còn bộ dạng nhem nhuốc như khi nãy, cô thay một bộ đồ màu xanh đậm, nhìn trong tối dễ lầm tưởng thành màu đen, tóc búi qua loa, không để sợi nào chạm vào mặt là được.
Hai người mặt đối mặt. Trên bàn, có mấy món như sườn xào chua ngọt, thì bò xào, một nồi cháo thịt bằm với hành, cơm và một món canh. Vẻ mặt của Hạ Tinh Sương thoáng bất ngờ, "Không nghĩ tới, Hứa thiên kim bình thường tay không đụng nước, lại có thể nấu được một bàn thức ăn thịnh soạn như vậy."
Hứa An Ly cười hì hì, "Cũng chả có gì to tát, mấy món như thế này, khi rảnh ta thường hay làm."
Minh Anh đứng bên cạnh trố mắt nhìn cô.
Không phải hồi còn ở phủ của Hứa gia, cô nương có nấu ăn bao giờ đâu nhỉ? Hay là do nàng vô ý quá, không để tâm tới cô nương nên không biết?
An Ly lấy bát, múc một muỗng cháo, sau đó đưa cho Hạ Tinh Sương.
"Hạ đại nhân, người đi đường vất vả, mau mau ăn đi, thức ăn nguội hết cả rồi." Không biết nàng ta có đói hay không, cơ mà nguyên buổi chiều chỉ đề làm mấy cái như này đủ để An Ly đói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ke-song-khong-qua-ba-chuong-/3442131/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.