Không biết nàng nghĩ ra cái gì, chỉ thấy nàng cầm giấy bút ra, khoanh khoanh vẽ vẽ rồi ghi chi chít lên tờ giấy, hết tờ này đến tờ kia. An Ly chỉ chăm chú nhìn, nhìn ngắm một lát, mới nhận ra nàng ta đang vẽ cách đi đường cho toàn quân.
"..."
Trời xế chiều, hai người vẫn còn đang ở trong Mai Thượng Các.
Hạ Tinh Sương vẫn đang ngồi bày binh bố trận. Xung quanh hai nàng ngoài giấy thì cũng chỉ là giấy, được viết kín tờ. Đến khi nàng hoàn thiện suy nghĩ của mình xong, quay đi nhìn lại thấy một cục xanh lè đang cuộn mình ngủ ngon lành.
Hạ Tinh Sương nhìn ra ngoài, "..." Khó trách cô lại ngủ, bây giờ cũng không phải là sớm, sắp đến giờ cơm tối đến nơi.
Nhìn người đang ngủ, nàng ngồi ngay cạnh, vươn tay ra chạm lên tóc cô.
An Ly ngủ không được sâu, cảm thấy trên đầu mình tự nhiên nặng thêm, tay chộp lên trên đầu, "Chết mịa nó, đứa nào để cái bịch mắm tôm khổng lồ lên đầu bà thế?"
Giọng nói mơ màng, chắc là đang nói mớ.
Hạ Tinh Sương: "...", nàng trầm mặc một chút, sau đó dùng lực ấn đầu cô, đẩy sang một bên.
Cô bực mình mở mắt ra, miệng hành động theo, "Mẹ nó chứ đứa... A ha ha ha, là Hạ cô nương sao, ha ha ha..." Nhìn thấy người trước mặt mình là ai, cô bỗng tỉnh hẳn. Đây không phải ký túc xá, không phải nhà, mà là chỗ của Hạ Tinh Sương!
"Đứa nào thế?" Hạ Tinh Sương hỏi lại nàng, vẻ mặt có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ke-song-khong-qua-ba-chuong-/3442132/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.