Âm thanh trong sáng của thiếu niên truyền đến trong tai.
Lưu lão sư nghe xong sửng sốt.
Cũng không biết diễn tả cảm xúc trong lòng mình thế nào.
Tạ Ninh cũng coi như là vì tình yêu mà đánh cược con đường đại học, nhưng mà cuộc đánh cược này cũng vô cùng đúng đắn.
Lưu lão sư cũng không biết nói cái gì, miệng cứ mở ra khép lại mà không có âm thanh.
Đối với chuyện yêu đương của Tạ Ninh, ở trường học không còn là bí mật gì.
Từ khi hai người ở bên nhau ngày đầu tiên thì cơ hồ mọi người đều biết.
Lưu lão sư tuy rằng lớn tuổi nhưng cũng không phải mang kiểu tư duy bảo thủ.
Chỉ cần hai đứa trẻ cùng nhau cố gắng thì cũng sẽ không cấm đoán gì.
"Đó là Tạ Ninh nhỉ?"
"Nhìn dáng vẻ vừa rồi thì đúng, mà vừa rồi chủ nhiệm lớp mười hai không phải kêu cậu ấy là Tạ Ninh sao?"
Những bạn học ở văn phòng giáo viên viết kiểm điểm vì đi học trễ nhỏ giọng giao lưu.
"Cậu ấy cùng Cố ca yêu đương lớn mật thế? Còn dám nói trước mặt giáo viên?"
Bạn học kia nhìn bạn học vừa nói như nhìn một kẻ khờ, ánh mắt còn mang theo phản đối, mở miệng nói:
"Hai người ở bên nhau đến giờ có lúc nào không lớn mật, lá gan cũng có nhỏ đâu..."
Dứt lời thì vài bạn học nhớ đến sự tình của Tạ Ninh lúc còn học lớp mười và mười một. Những trò điên cuồng nào cũng thử, vi phạm nội quy cũng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-hao-mon-phao-hoi-o/3558659/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.