Nghe nói tính cái quẻ còn đòi tiền, sắc mặt người trẻ tuổi kia lập tức thay đổi.
Lúc này tiền vẫn tương đối khó kiếm, đối với dân quê bọn họ càng là như vậy.
Đặc biệt là mọi người đều tới tham gia huấn luyện nuôi heo khoa học làm giàu, trong nhà khó khăn tới mức nào cũng không cần nói nữa.
Năm phân tiền thật sự là quá phận chút.
Có thể mua một khối đậu hũ đó.
Người trẻ tuổi kia thật tình luyến tiếc bỏ tiền, y thộn mặt, hàm hậu cười cười:
"Chúng ta không phải đều là nông dân sao, châm chước một chút cũng đâu có gì khó?"
Ý tứ này chính là nói y không muốn bỏ tiền.
Diệp Bạch Xuyên không có một chút hứng thú với y, lo nhắm mắt dưỡng thần. Người trẻ tuổi nọ bị mất mặt, cảm thấy xuống đài không được, thấy hắn thoải mái nhịn không được mở miệng đâm chọc hắn.
"Ai, tôi nghe nói vợ anh mang theo hai đứa nhỏ bỏ đi? Anh so với tôi cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu, mọi người đều là người đáng thương."
Đây thật đúng là quá khi dễ người, Diệp Thanh Sơn và Diệp Lục Hải xoạt một tiếng đứng lên, xoay nắm tay kêu bạch bạch. Mấy người cùng thôn với người trẻ tuổi kia cũng đứng lên, hai nhà khác của Táo Câu thôn thấy tình huống không ổn cũng không có rúc đầu làm chim cút, không khí trong hiện trường trở nên khẩn trương.
Cửa ký túc xá có người đang chuẩn bị tiến vào, nhìn thấy tình huống này liền sửng sốt, ngay sau đó lập tức xoay người chạy, chuẩn bị đi gọi chỉ đạo viên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-gai-tu-tien-dai-than/186167/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.