Diệp Lục Hải nhìn chằm chằm thịt mỡ trong bát của em trai nhà mình hơn nửa ngày. 
Nước miếng đầy mồm. 
Đây chính là mấy khối thịt mỡ lớn đấy. Ai nhìn cũng muốn cắn một miếng ngập miệng. Hắn nghĩ mãi không hiểu vì sao em mình thần sắc vẫn không hài lòng như vậy. 
Nhìn thấy Diệp Bạch Xuyên động tác nho nhã ăn thịt nạc, hắn xoay chuyển tròng mắt, đột nhiên gắp thịt nạc trong bát mình tới: 
"Em trai, chú ăn cái này đi, anh thích mỡ, chúng ta đổi cho nhau." 
Diệp Bạch Xuyên gật đầu, động tác trên tay Diệp Lục Hải không ngừng, lưu loát đem thịt nạc trong phần của mình đổi với thịt mỡ của Diệp Bạch Xuyên, mỹ mãn gắp một miếng thịt mỡ lên, mỹ tư tư cắn xuống. Cái loại cảm giác miệng bóng nhẫy vị hạnh phúc này khiến hắn sung sướng như lên trời. 
Thịt mỡ ăn thật là ngon. 
Em hắn đầu óc quả nhiên là không thông minh, sao lại thích ăn thịt nạc cơ chứ. 
Thứ đồ kia có gì ăn ngon, mắc răng, còn không có chút ích lợi. 
Không biết rằng Diệp Bạch Xuyên cũng kỳ quái hắn sao lại thích thịt mỡ. 
Người tu tiên chú ý nhân quả, nếu đã ăn đồ của người ta, Diệp Bạch Xuyên tự nhiên là tính toán làm việc cho người. 
Dọn hết bát đũa để vào trong bồn, hắn liền đứng dậy đi về phòng. Vương Hỉ Dân gắt gao đi theo phía sau hắn, liên tục vuốt mông ngựa. 
"Đại ca, anh yêu cầu thứ gì? Muốn bao nhiêu tiền, đại ca? Những cái đó, Vương Hỉ Dân em hiện tại có lẽ chưa lấy ra được, nhưng chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-con-gai-tu-tien-dai-than/186168/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.