Chứng kiến Cố Thừa Dịch không xuống bếp bao giờ lại đang nấu canh gừng từng bước một theo điện thoại, thím Trần đã biết rõ vị khách nữ đến nhà tối nay rất đặc biệt.
Cũng may bà cho vị tiểu thư kia cơ hội, nếu không làm sao biết tiên sinh đêm nay lại dùng ấu trĩ.. Khụ, thủ đoạn đáng yêu như thế nào?
Thím Trần vẻ mặt của mẹ già "Con trai nhỏ nhất nhà ta rốt cuộc nhú cải trắng rồi" hiền lành mỉm cười, giúp bạn nam nào đó làm chuyện xấu quên xóa chứng cứ phạm tội để kết thúc công việc.
Mà lúc này Thẩm Niệm đi qua nhiều chỗ rẽ, rốt cuộc đi đến chỗ gọi là cuối cùng tầng hai.
Chai sữa bò lạnh trong tay mới lấy trong tủ lạnh ra bởi vì cô một mực cầm trong lòng bàn tay nên nhiệt độ cơ thể cô bị nhiễm chút, tay lạnh buốt, giống như lòng của cô.
Đêm hôm khuya khoắt lại mặc áo tắm chạy đến phòng nam chính đưa sữa bò, mặc kệ ai nghe xong cũng đều tin là cô chủ động đưa tới cửa.
Dù hết lần này tới lần khác cô đều là người vô tội.
Thẩm Niệm đưa tay gõ cửa, "Cốc cốc cốc"
"Vào đi."
Tay cầm cửa bị đè xuống, cửa bị đẩy ra.
Giám đốc Thẩm cho là phòng mình mượn kia đã rất lớn rồi, không nghĩ tới phòng nam chính còn lớn hơn.
Mặc dù không khoa trương đến mức "Mỗi ngày đều tỉnh lại trên cái giường rộng 200 mét vuông" nhưng khi cô đẩy cửa ra, nhìn thấy vậy mà lại là phòng khách.
Ở đây chiếm diện tích không biết lớn bao nhiêu trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-lao-dai/1072805/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.