Nằm trong bồn tắm mát xa đầy nước ấm, Thẩm Niệm vẫn không hiểu tại sao mình từ tránh mưa thành ngâm mình trong bồn tắm ở nhà nam chính.
Đầu tiên, tránh mưa xong là có thể nói lời cảm ơn rồi chạy lấy người; thứ hai, bản thân tự mang sắc thái đặc thù, rất khó không khiến cho người khác hiểu sai.
"Cốc cốc cốc"
Cửa phòng tắm bị gõ vang, kèm theo là giọng nói lạnh lùng của nam chính: "Không có quần áo phụ nữ đâu, hoặc cô mặc áo choàng tắm bên trong, hoặc là mặc đồ của tôi."
Một câu nói bình thường, Thẩm Niệm lại nghe ra ý tứ "Anh cho cô mặc áo choàng tắm!".
Đại khái là bởi vì nam chính có thói ở sạch mãnh liệt, không vui nếu có người khác mặc quần áo của mình.
Đương nhiên thói ở sạch nghiêm trọng này không thành lập trước mặt nữ chính, trong tiểu thuyết nữ chính thế nhưng thường xuyên mặc áo sơmi của nam chính chạy khắp nơi.
* * *Ham mê đặc biệt, tình thú đặc thù.
Thẩm Niệm không muốn có được đãi ngộ đặc thù giống nữ chính, vui sướng nhất thời là phải trả giá đại giới.
Nhưng cứ như vậy để cho nam chính được như ý nguyện, cô dường như có chút không cam lòng.
Giám đốc Thẩm thoáng cười xấu xa, cao giọng hỏi: "Đồ lót cũng có sao?"
Cố Thừa Dịch: "..."
Vành tai mất tự nhiên biến màu hồng nhạt.
Không giống như mặc áo khoác của đàn ông, mặc quần áo bản thân hay mặc đại biểu giữa nam nữ có cảm giác thân mật mơ hồ mông lung, mặc quần áo nhỏ càng thân mật thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-lao-dai/1072804/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.