Đây là đề tài chết người, không thể trả lời!
Nhưng mà, nam chính lại bày ra tư thái không nghe được đáp án sẽ không bỏ qua, không thể không trả lời.
Xem ra hiện tại cách làm đơn giản nhất nhanh chóng nhất chính là trực tiếp bổ nhào lên người ta, 'làm' ngay tại chỗ, chỉ cần anh biết rõ cô là lần đầu tiên thì cái gì cũng không cần giải thích.
Nhưng Thẩm Niệm là nữ phụ pháo hôi đó.
Lấy đi lần đầu tiên của nam chính, cô liền từ nữ phụ pháo hôi trong bệnh viện tâm thần thăng cấp thành nữ phụ pháo hôi cấp thần chết không có chỗ chôn luôn!
Thẩm Niệm từ chối kiểu chết thê thảm này, cố gắng vượt qua một kiếp.
"Không có gì đặc biệt cả."
"Vậy thì nói cái lịch sử tình cảm bình thường phong phú kia đi." Hai chữ "bình thường" cố tình nhấn mạnh, là trả lời, cũng là nhắc nhở.
Thẩm Niệm: "..."
Sao anh cứ phải nắm chặt cái lịch sử tình cảm này không buông vậy?
Thôi trợ lý trên ghế lái chỉ ước mình không có tai.
Bây giờ anh ta nghe được bát quái rồi, nhỡ sau khi trở về Cố tổng mất hứng một cái là anh được một vé đến địa phương nào mở thêm mấy cái công ty mới ngay, có lẽ sau này anh không sinh được khuê nữ mũm mĩm trắng nõn đâu mà một cục than đen.
Làm thế nào mới tốt đây?
Thôi trợ lý hướng lên trời cầu xin: Mau mưa đi để Thẩm tiểu thư còn ở lại biệt thự!
* * * Lặp lại một vạn lần.
Thẩm Niệm vẫn còn do dự nên tô cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-lao-dai/1072803/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.