Thần sắc Thẩm Niệm quá mức khiếp sợ, như là gặp phải sự tình không thể hiểu được.
"Anh.."
Cố Thừa Dịch lẳng lặng nhìn cô, chờ đợi kết quả.
Thẩm Niệm nuốt một ngụm nước miếng, giọng điệu chậm rãi giảm xuống, "Dễ dàng như vậy sao?"
Biết rõ những lời này sẽ khiến nam chính thẹn quá hóa giận, nhưng trước khi lý trí khống chế được tránh họa từ ở miệng mà ra thì cơ thể đã trung thực nói ra miệng, tìm đường chết khiêu khích thần kinh nam chính.
Cố Thừa Dịch không hiểu cô nói vậy có ý gì.
Đợi Thẩm Niệm quan sát sắc mặt của anh thấy anh không tức giận tránh được một kiếp, trong lòng thả lỏng thì đột nhiên anh lại hiểu.
* * * "Buổi tối ngủ với tôi."
* * * "Anh dễ dàng như vậy sao?"
Trong nháy mắt, cơn giận bùng nổ, lý trí trên bờ vực sụp đổ.
Vì cái gì Thẩm Niệm lại cho là anh vì một cái cục sạc nho nhỏ mà bán! Thân!
Hơn nữa cái cục sạc kia là của anh đấy!
Vậy nên, theo suy nghĩ của Thẩm Niệm, anh chính là một người đàn ông vì cho cô một cái cục sạc mà muốn ngủ với cô!
Cố Thừa Dịch mắt lạnh, tâm lại nóng------phẫn nộ.
"Thẩm Niệm." Cố tổng cười lạnh liếc mắt, bị tức đến không lựa lời mà nói, "Mau nhìn hai cái bánh bao nhỏ của cô đi, cô cảm thấy khẩu vị của tôi khác người đến mức bánh bao lớn để đó không ăn lại đi gặm bánh bao nhỏ sao?"
Theo tầm mắt của anh nhìn xuống, cô đã hiểu anh ám chỉ cái gì, Thẩm Niệm có chút hối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-ban-gai-cu-cua-lao-dai/1072806/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.