Tang Viễn Viễn hít sâu một hơi, chậm rãi quay đầu ra phía sau.
Phía sau, chỉ có một cái giường ngọc quý giá đã được trải đẹp đẽ.
"Hô ——"
Nàng không khỏi cười thầm, mình thật là nghi thần nghi quỷ.
Nơi này chính là Thiên Đô!
Đế quân cũng ở trong thành, sao có thể có cái gì kỳ kỳ quái quái lẻn vào được?
Lúc này ý niệm chuyển qua một cái, nàng tự nhiên ngẩn ra —— trong tiềm thức, nàng cũng không cảm thấy cái làn gió làm nàng bất an kia là hơi thở của U Vô Mệnh.
Bởi mới vừa rồi, nàng theo bản năng cảm thấy bài xích và sởn tóc gáy.
Nếu là U Vô Mệnh, cảm giác của nàng sẽ không như vậy.
Vậy...... sẽ như thế nào?
Nàng thật sự kẹt trong câu hỏi của mình.
Nếu U Vô Mệnh thật sự lén theo đuôi đến, thừa dịp đêm tối lén vào nơi nàng ở...... nàng nên như thế nào?
Nàng hẳn sẽ cười ngâm ngâm mà diễn kịch cùng hắn tiếp đi.
Nghĩ như vậy, khóe môi nàng không tự giác hiện lên một tia ý cười mê mang.
Nhưng đang lúc tâm thần nàng hơi hơi lơi lỏng, lại một dòng khí ẩn ẩn mang theo mùi tanh phất qua gương mặt nàng!
Tang Viễn Viễn bỗng dưng mở to hai mắt.
Da đầu đau đến run rẩy.
Nàng thực sự xác định trước mắt nàng không có cái gì!.
Thế giới này tuy rằng là huyền huyễn, nhưng dù cho có là nữ đế quân tu vi tối cao cũng chỉ là cường giả cửu trọng thiên Linh Diệu cảnh, chưa có khả năng như là phi thiên, độn địa, ẩn thân gì.
Còn mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-yeu-menh-ta-cung-vai-ac-he/725516/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.