"Ngươi đến cầu hôn trễ một chút được không?"
Lời vừa ra khỏi miệng, Tang Viễn Viễn chỉ nghe ' oanh ' một tiếng, máu nóng nhảy lên trán, toàn bộ vận mạch trong đầu đều thình thịch nhói đau.
Muốn ngăn cản U Vô Mệnh nổi điên, cũng chỉ có một biện pháp này.
Nàng biết U Vô Mệnh có bao nhiêu lợi hại.
Hung thú bị thương, bị ép đến cực hạn, phản phệ lại mới chính là làm cho người sợ hãi nhất.
Nếu quyết định đánh lên, khẳng định sẽ là một hồi ác liệt không thua gì cuộc chiến thảm thiết bảo vệ trường thành.
Tuy trong lòng Tang Viễn Viễn rất rõ ràng, mình nói như vậy chỉ vì để ổn định U Vô Mệnh, nhưng sau khi lời nói ra khỏi miệng, tim nàng lại đập càng thêm kịch liệt.
Khẩn trương, thấp thỏm đan xen nhau trong lòng, ép cho trái tim ẩn ẩn đau.
Nàng muốn nghe hắn nói cái từ ' tốt ' kia, lười biếng, không chút để ý nào.
Phía đối diện ngọc giản có âm thanh ầm ầm như có cái gì đang lao nhanh cùng tiếng gió vun vút, nhưng trong tai Tang Viễn Viễn chỉ còn lại một mảnh tĩnh mịch.
Nàng ngưng thần nghe, tay nắm chặt, không để mình run rẩy.
Mãi đến ngọc giản tan thành bột, nàng đều không nghe được tiếng của nam nhân kia.
Hắn có phải không nghe được hay không? Nàng ngơ ngẩn nghĩ, dứt khoát xốc màn xe lên nhảy xuống.
Ngay lúc này, trên phía đồi núi thấp phía sau, thiết kỵ đầu tiên đã xuất hiện.
Dưới ánh trăng, chiến giáp bằng hắc thiết liền toả lên ánh sáng lạnh lùng oai vệ.
Ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-yeu-menh-ta-cung-vai-ac-he/725515/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.