Chuông điện thoại lúc này cũng đột ngột vang lên, anh vội nghe máy, giọng nói quen thuộc vang lên trong micro: "Vân Sơn, Cố Vân Khê đã xảy ra chuyện, hiện đang hôn mê bất tỉnh. Cậu ngay lập tức dẫn đội y tế tốt nhất trong nước đến HK. Nhớ kỹ, không tiếc bất cứ giá nào cứu sống cô ấy, tuyệt đối không được để cho cô ấy có việc gì. Không chỉ chúng ta mà ngay cả quốc gia cũng đang cần cô ấy.”
Hốc mắt Hoắc Vân Sơn đỏ lên: "Phải.”
“Hoắc lão gia bên kia cũng đã nhận được tin, hiện đã bay thẳng tới HK, trễ nhất ngày mốt có thể tới.”
“Vâng.”
Cố Vân Khê nằm trên giường bệnh hai mắt nhắm chặt, không nhúc nhích, ánh đèn hơi vàng chiếu lên khuôn mặt tái nhợt của cô, càng khiến cô trông yếu đuối hơn.
Tề Thiệu run rẩy tay vuốt ve mặt của cô, cảm giác lạnh như băng này làm cho tâm hắn đau như d.a.o cắt, cô làm sao có thể lạnh như vậy?
“Tiểu Khê, có phải em lạnh lắm không, anh giúp em làm ấm tay.”
“Tiểu Khê, em nhất định phải khỏe lên, xin em, mở mắt ra nhìn anh đi.”
“Tiểu Khê, anh không thể không có em, em đã hứa sẽ theo anh đến đầu bạc.”
“Tiểu Khê, em đã nói sẽ sinh em bé cho anh, em đã nói, không thể nói không giữ lời.”
“Tiểu Khê, Tiểu Khê, em mau tỉnh lại, anh mua đồ ăn ngon cho em, em muốn ăn gì, em nói đi.”
Hắn từng tiếng từng tiếng kêu lên vô cùng bi thương, trong lòngcũng tràn đầy bất lực cùng sợ hãi.
Hắn thậm chí còn không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-cua-nam-chinh-ta-bi-nu-phu-tinh-ke/3607443/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.