Trang Liễm thầm nghĩ, người trước mắt này thật quá đỗi thuần khiết.
_
Miss Trịnh, giáo viên Tiếng Anh lớp 1 và lớp 3, tốt nghiệp thạc sĩ Cambridge, xinh đẹp và có năng lực chuyên môn rất vững. Lúc học không dạy quá giờ, khuyết điểm duy nhất là cậy mình thông minh nên hay khinh người, trong ánh mắt không chấp nhận được hạt cát, lúc dạy học vô cùng nghiêm khắc.
Giang Dư lén lút từ cửa sau lớp ló đầu vào, thấy giáo viên Tiếng Anh đang cong lưng viết lên bảng đen, liền khom người chạy vào như trộm đồ.
Tiếng cười khanh khách từ phía sau phòng học truyền đến, có người nhỏ giọng kêu, “Giang Dư.”
Giang Dư quay đầu lại, thấy một bạn học nữ trộm đưa tay về phía mình, bàn tay trắng nõn, mềm mại nắm một viên kẹo sữa bên trong, “Cho cậu đó, mau lấy đi.”
“Cảm ơn.” Giang Dư nói nhỏ, quay lại nhận viên kẹo.
Vậy nên, lúc quay lại nhận kẹo một lần nữa, đủ các thể loại đồ ăn vặt xuất hiện trước mắt Giang Dư: Sữa bò, kẹo mận, chocolate… Giang Dư dứt khoát kéo khóa cặp sách, ai đến cho cũng không từ chối mà lịch sự gom tất.
“Giang Dư!”
Miss Trịnh tức giận đập bàn, Giang Dư sợ tới mức da đầu tê rần, như con hamster chít chít chạy về chỗ ngồi.
Miss Trịnh giận dữ, “Sao lại đến trễ?”
“Xin lỗi cô,” Giang Dư e thẹn đứng dậy, “Sáng nay em không nghe thấy báo thức, ngủ quên ạ.”
Đeo máy trợ thính lúc ngủ không tiện, Giang Dư có thói quen dựa đầu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-bach-nguyet-quang-chet-som-cua-vai-chinh-van-nguoi-ghet/2903581/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.