“Đây là…”
Tưởng Gia Tuệ bất ngờ quay sang nhìn anh nói…
“Một trong những căn nhà của tôi…”
Bạch Thiếu Thần dứt lời liền nắm tay cô đi vào phía trong…
Phía sau căn biệt thự này vậy mà lại là một khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, nối dài đến bờ biển thơ mộng…
Xung quanh được trang trí rất nhiều đèn led trang trí, Tưởng Gia Tuệ không khỏi thích thú, tháo tay anh ra khỏi tay mình, bỏ lại dép, sau đó đi chân trần trên nền cát trắng…
“Wow, đẹp quá đi mất…”
Đây là lần đầu tiên Tưởng Gia Tuệ biết đến biển ngoài đời thực…
Từ nhỏ gia đình cô đã sống ở gần trung tâm thành phố, cách khá xa với những vùng giáp biển…
Điều kiện gia đình lại không mấy khá giả, nên mặc dù rất thích biển, Tưởng Gia Tuệ cũng không dám đòi bố mẹ dẫn mình đi, Tưởng Gia Tuệ chỉ có thể nhìn ngắm qua sách vở…
Cô vui vẻ chạy nhảy với những con sóng lăn tăn vỗ vào bờ, không quan tâm đến người phía sau vẫn đang nhìn cô, với vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên…
“Em thích biển đến vậy sao…”
Sau đó Bạch Thiếu Thần cũng cởi bỏ dép, chậm rãi bước đến chỗ cô lên tiếng…
“Ừm tôi rất thích…”
“Đây là lần đầu tiên tôi được đi biển đấy…”
Tưởng Gia Tuệ mỉm cười lên tiếng, do lúc nãy hai bên đường quá tối, lại có quá nhiều cây xanh hai bên đường, mà cả con đường lại chỉ có mấy bóng đèn soi sáng…
Khiến cho Tưởng Gia Tuệ không thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-tieu-tinh-nhan-ba-dao-cua-bach-thieu/3384066/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.