Để đến khi về già nếu cô vẫn không có ai bên cạnh, thì vẫn có thể tự lo được cho bản thân mình…
Mà cô ấy lại là một người con hiếu thảo, vì không muốn bố mẹ được ra đi thanh thản, cô ấy nuốt nước mắt vào trong lòng…
Mặc dù không thích ngành kinh tế, nơi thương trường cạnh tranh đầy khóc liệt, nhưng vì để bố mẹ yên lòng…
Cô ấy liền nuốt hết nước mắt giấu kín vào sâu thẳm trong thâm tâm, cố gắng thi đậu vào ngành đại học kinh tế…
Với số tiền tiết kiệm ít ỏi của bố mẹ để lại, cô ấy không thể dựa vào đó mà sống được…
Cô ấy nhanh chóng đi khắp nơi xin việc làm, nhưng với khuôn mặt xấu xí, cô ấy liên tục bị từ chối…
Bất lực cô ấy đành ngồi xuống ghế đá trong công viên, nhìn vào khoảng trời rộng mênh mông mà nghĩ đến bố mẹ…
Khi nghĩ đến bố mẹ, cô ấy như được tiếp thêm sức mạnh, lần nữa tự cổ vũ chính mình, sau đó đứng dậy tiếp tục đi xin việc…
Trong lúc đi ngang qua cửa tiệm áo cưới, cô ấy chợt nhìn thấy trên bảng ghi ba chữ…
“Tuyển nhân viên…”
Lúc đầu cô ấy định sẽ vào trong nộp hồ sơ, nhưng ngay khi vừa đẩy cửa chuẩn bị bước vào, bàn chân cô ấy chợt khựng lại…
Nghĩ đến nơi này là cửa hàng váy cưới, nơi trọng đại, cũng là nơi đẹp nhất của tất cả các cô gái…
Một người xấu xí như cô ấy làm sao có thể xin vào đây được chứ…
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-tieu-tinh-nhan-ba-dao-cua-bach-thieu/3384669/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.