Lần này Thẩm Nguy Tuyết không nói hai chữ "Vào đi" nữa.
Nhưng Tống Thanh Hoài vẫn tự giác vào trúc lâu.
Bạch Miểu cọ tới cọ lui theo phía sau, tới trước cửa trúc lâu, lại ngừng lại.
Tống Thanh Hoài kỳ quái nghiêng mắt nhìn nàng: "Ngươi không vào sao?"
Bạch Miểu sờ sờ mũi, lúng túng nói: "Ta đã gặp sư tổ, không cần thiết đi vào nữa......"
Thanh Loan bay ở một bên liên tục gật đầu.
Tống Thanh Hoài mặt trầm xuống: "Nếu đã tới, há lại không vào."
Bạch Miểu: "Người quá nhiều cũng không tốt......"
"Lý do lý trấu." Tống Thanh Hoài không cho nàng cự tuyệt, kéo nàng hướng trúc lâu.
Lực tay hắn rất lớn, Bạch Miểu không tránh thoát được, cứ như vậy không tình nguyện mà bị hắn kéo vào.
Thanh Loan ở bên ngoài tức giận đến dậm chân.
Sư đồ hai người đi đến ngoài cửa phòng Thẩm Nguy Tuyết, Tống Thanh Hoài gõ cửa, cúi đầu cảnh cáo nhìn Bạch Miểu.
Trong ánh mắt viết rõ mấy chữ "Ngươi thành thật một chút cho ta".
Bạch Miểu bĩu môi, trộm trợn trắng mắt.
"Vào đi." Trong phòng truyền đến tiếng Thẩm Nguy Tuyết bình tĩnh mà hơi suy yếu.
Tống Thanh Hoài đẩy cửa đi vào, đối với Thẩm Nguy Tuyết cung kính nói: "Sư tôn, làm phiền rồi."
Thẩm Nguy Tuyết dựa trên giường.
Hắn thần sắc mệt mỏi, nháy mắt nhìn thấy Bạch Miểu, trong mắt nổi lên gợn sóng nhợt nhạt.
Ngay sau đó, tầm mắt hắn buông xuống, rơi xuống tay đang gắt gao giao nhau của hai người.
Tôn sư trọng đạo nhỉ......
Mắt hắn tối đi, đang định lên tiếng, Bạch Miểu liền thả tay Tống Thanh Hoài ra.
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-sau-khi-nu-chinh-nhan-nham-su-ton/3605328/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.