Kinh Phỉ rất nhanh liền rời khỏi Tê Hàn Phong.
Trước khi đi, hắn nhắc nhở Thẩm Nguy Tuyết: "Ta cũng bỏ thêm chút thuốc vào suối nước nóng kia của ngươi, ngươi chờ lát nữa có thể vào ngâm một chút, phối hợp với thanh ma chú hiệu quả càng tốt."
Cuối cùng, không đợi Thẩm Nguy Tuyết đáp lại, lại bổ sung một câu: "Phải trả tiền."
Thẩm Nguy Tuyết: "......"
Sau khi Kinh Phỉ rời đi, Tê Hàn Phong chỉ còn lại Thẩm Nguy Tuyết và Thanh Loan.
Thanh Loan tận chức tận trách mà trông coi ngoài sơn môn, Thẩm Nguy Tuyết bị dược tính đè nặng, không có tâm trạng đọc sách, nghĩ nghĩ, đứng dậy đi ra suối nước nóng sau trúc lâu.
Bởi vì Kinh Phỉ vừa thêm thuốc vào suối nước nóng, mặt nước cũng không trong như trước nữa, nhìn qua trắng xoá, giống thêm một lớp tuyết.
Thẩm Nguy Tuyết chậm rãi xuống nước.
Hơi nước mờ mịt, sương mù lượn lờ.
Dược tính ở suối nước nóng còn mạnh hơn hắn tưởng tượng một chút.
Hắn nhắm mắt lại, bình tâm tĩnh khí.
Vốn nên đuổi hết thảy tạp niệm đi, trong đầu lại dần dần hồi tưởng bộ dáng Bạch Miểu tắm suối nước nóng.
Mông lung, hình dáng giấu ở trong hơi nước, chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt thanh lệ.
Thần sắc mờ mịt, đôi mắt ướt át.
Thẩm Nguy Tuyết bỗng nhiên mở to mắt.
Tim hắn lại bắt đầu xao động bất an, cùng lúc đó, một cảm giác nói không rõ lặng yên lan tràn.
Hắn rũ mi, tầm mắt rơi xuống mặt nước tĩnh lặng.
Hắn nhìn hai mắt của mình ở trong nước.
Đen tối sâu thẳm, sâu không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-sau-khi-nu-chinh-nhan-nham-su-ton/3605327/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.