Chính là Tiêu Quân Địch không để ý, trừng mắt mỉa mai nhìn Tiêu Quân Diệu ngáp ngáp trên vũng máu: "Thái tử a thái tử, ngươi tự cho mình là thông minh, lại không biết đã bị người ta nắm mũi dắt đi. Ngươi có thấy ề chế không!?"
Tiêu Quân Diệu ôm ngực trừng hai mắt đỏ rực, không nói tiếng nào nhưng ai cũng thấy được sự phẫn nộ trong mắt hắn.
Chẳng qua Tiêu Quân Địch mỉa mai một câu như vậy xong liền trừng Tiêu Quân Hà: "Ta biết! Ha hả! Ta biết sau lưng người là ai!'
"Ha hả!! Giỏi cho Tiêu Quân Dục! Tốt cho Tiêu Quân Dục!!"
"Hoàng Thao, ngươi còn làm gì nữa mà không lôi chúng xuống, nhốt lại cho trẫm!"
Minh Đế vốn bị chém một kiếm, vốn đã rất phẫn nộ bị tiếng hét la của đứa nghịch tử muốn hại cha đoạt vị làm cho phát phiền, giận dữ quát lớn.
"Vâng thưa hoàng thượng."
Hoàng Thao chỉ đợi nhiêu đó, chẳng thèm quan tâm ánh mắt chết chóc của Tiêu Quân Diệu mà kéo Tiêu Quân Địch lên định mang đi.
"Thì ra ngươi vẫn luôn đứng về phía Khương gia khụ khụ khụ..."
Tiêu Quân Diệu dùng chút sức lực cuối cùng gẵn giọng nói. Nói xong còn phun ra một búng máu, hơi thở mong manh.
Hoàng Thao lại chưa từng biến sắc, thản nhiên nói: "Thái tử nói sai rồi, hạ quan tận trung vì nước."
Giống như Khương gia tận trung vì nước.
Hoàng Thao không nói ra lời sau, nói xong không màn đến nữa mà mang Tiêu Quân Địch đi.
Sau đó Tiêu Quân Diệu cũng bị mang đi, chẳng qua chưa đi được đến nhà lao hắn đã tắt thở.
Một trận cung biến cứ thế lấy sự ngã xuống của hai vị hoàng tử có khả năng lên ngôi nhất mà kết thúc.
Thái tử chết. Tam hoàng tử bị phế truất, giam cầm cả đời trong ngục. Vào một ngày, người ta phát hiện hắn tự sát, một đời kiêu hùng cũng coi như oanh liệt, còn hơn phải chịu kiếp sống cầm tù cả đời. An Thiên Ninh vào hôm chính biến đã giết chết vị trắc phi kia của Tiêu Quân Địch, ngay sau khi biết tin hắn chết đã treo cổ, mang cốt nhục của Tiêu Quân Địch đi theo.
Đối với kết cục của An Thiên Ninh Khương Lan cảm khái vạn phần. Nàng đã từng nghĩ kiếp này bởi vì có nàng có thể An Thiên Ninh không thể đạt được vinh hoa phú quý, không nghĩ lại đến mức này... Nhưng cảm thán quy về cảm thán, nàng không đến mức thương xót cho nàng ta. Ai cũng phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình, nàng không đến mức cảm thấy là do mình nên An Thiên Ninh mới phải nhận kết cục đó. An Thiên Ninh muốn vinh hoa phú quý, nàng cũng muốn sống
Còn Minh Đế, một trận chính biến này ảnh hưởng rất lớn đến ông ta. Một kiếm kia của Tiêu Quân Diệu tuy không đến mức lấy mạng ông ta nhưng lại bị tức giận công tâm, bệnh vặt triển miên không dứt. Đến cuối cùng ông ta vẫn phải phong cho người có công hộ giá lần này là ngũ hoàng tử Tùy vương lên làm thái tử, bắt đầu học xử lý triều chính.
Hai năm sau Tùy vương lên ngôi, Đại Minh chính thức bước qua một trang mới.
Nhưng có một câu hỏi vẫn luôn dai dẳng trong lòng chúng quần thần, rằng rốt cuộc phía sau tân đế có phải vị đại hoàng tử đã bị thất sủng kia không.
Chỉ biết sau cuộc chính biến đó, đại hoàng tử đã biến mất không còn tung tích.
Theo cùng là vương phi của hắn, Khương Lan.
Khi biết tin này Minh đế rất tức giận, còn phát lệnh truy nã hai người tận hai năm, mãi đến khi tân đế lên ngôi mới gở lệnh truy nã xuống.
Năm năm sau trận chính biến hoàng cung, tại biên thành, bức tường ngăn cách Đại Minh với Man Di nhiều năm nay, bên trên đường phố náo nhiệt của tết trung nguyên, cho dù không ở kinh thành thì không khí kia vẫn là nhộn nhịp như vậy có hai người lớn và một đứa bé chừng năm tuổi đang đi dạo.
Đứa bé trai kia phấn điêu ngọc trác, ngũ quan có ba phần phong thổ Dị vực, mỗi lần di chuyển là chân nam đá chân siêu, không lúc nào yên, hoạt bát vô cùng.
Đi được một đoạn thấy hai người phía sau không theo kịp liền ngừng lại, giọt sữa ngọt ngào thanh thanh hô:
"Mẫu thân, phụ thân! Hai người đi chậm quá!"
Hai người kia là một đôi nam nữ. Nam anh tuấn khí khái, nữ thì yểu điệu thướt tha, trên mặt luôn mang nét cười, lại có mấy phần hoạt bát giống đứa nhỏ, vô cùng thu hút ánh mắt của người xung quanh. Chăng qua cả hai đều mang ngũ quan trung thổ, khiến người ta khó hiểu, thắc mắc trong lòng rốt cuộc đứa bé kia có phải con họ không.
Chính là họ không để ý, nữ tử nghe đứa nhỏ ngọt ngào gọi thì cười trêu ghẹo: "Cũng không cần phải gấp, con đi nhanh như thế làm gì hử."
"Có phải muốn gặp Diêu muội muội lắm rồi không?"
"Mẫu thân lại nói bậy rồi!"
Bé trai đỏ bừng mặt nạnh lại.
Khương Lan cười lớn: "Mẫu thân nói bậy chỗ nào!"
"Không được, mẫu thân còn muốn đi dạo với phụ thân con. Con chịu khó chậm tí đi."
Nói xong vô cùng ác tâm kéo nam nhân bên cạnh ghé vào một quán kẹo tò he, rất có ý tứ muốn mua kẹo, chưa muốn đi.
Bé trai tức giận dậm chân lại không thể làm được gì mẫu thân nó, phản bác rằng mình không có gấp muốn gặp
Diêu muội muội gì đó cũng không được, cả khuôn mặt nhỏ đều xụ xuống, cúi đầu không nói tiếng nào.
Khương Lan nhịn cười, nhận lấy một con tò he từ tay ông lão đi tới chỗ nó, ngồi thụt xuống dịu giọng nói: "Nam tử hán đại trượng phu dám nghĩ thì dám nhận, có gì mà không thể chứ'"
"Chỉ cần con nói muốn thì mẫu thân sẽ nghe theo con."
Vừa nói vừa đưa con tò he hình chú khỉ cho nó, còn ngứa tay bẹo má nhỏ mềm mụp của nó.
Đứa nhỏ đáng thương nhìn nàng, cuối cùng cũng khuất phục dưới dâm uy của mẫu thân nó, mếu máo nói: "Nhi tử muốn chơi cùng Diêu muội muội..."
Thế mà từ đầu chí cuối nó đều không cầu cứu nam nhân nào đó.
Cũng không phải nó không muốn, chẳng qua lần nào phụ thân cũng một bộ không xen vào thú vui quái ác của vợ người, nó chỉ có cam chịu bị mẫu thân đùa giỡn thôi.
Khương Lan nhịn cười, nói được làm được bế nó lên lớn tiếng nói: "Vậy đi gặp Diêu muội muội thôi nào!"
Đứa nhỏ kia rốt cuộc hé ra nụ cười nhỏ đáng yêu kinh khủng.
Chẳng qua chưa được mẫu thân bế bao lâu nó đã bị phụ thân xách đi.
Nó cũng không oán thán, một tay cầm tò he không ăn, ý đồ vô cùng rõ ràng, một tay ngoan ngoãn nắm vạt áo phụ thân, để người ôm.
Từ nhỏ phụ thân đã đau lòng mẫu thân rồi.
Nó biết hết, ở trong nhà mẫu thân đứng nhất rồi mới tới nó
Dù sao nó vẫn là một đại nam nhân mà, nhường nhịn mẫu thân là nên
Tiêu Minh Thụy mới năm tuổi đã vô cùng tự giác nghĩ như vậy đó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]