Chủ đề này rất có tính an ủi nữ nhân đang mang thai như Khương Lan, nàng lập tức lên tinh thần nói: "Không biết tướng công thích nữ nhi hay nhi tử đây?"
"Ta nghĩ là nữ nhi thưa tiểu thư."
Hỉ Nhi vừa nắm đồ đang may dở lên vừa thuận miệng nói.
"Vì sao?"
Khương Lan đỉnh cái bụng ngồi trên tảng đá tại chỗ nghỉ trưa tạm thời của họ, hai tay chống cằm không hiểu hỏi.
Hỉ Nhi ngẩng đầu nhìn trời tượng trưng rồi cúi đầu tiếp tục nhanh tay may vá vừa đúng tình hợp lý nói: "Vì vương gia rất thích chiều tiểu thư'"
"..."
Đây là đáp án gì chứ?
Đương lúc này một ám vệ hộ tống họ bỗng nhiên bắn một cục đá lên trời.
Theo đó là một con chim bồ câu bị bắn rơi xuống.
Rõ ràng con chim kia không phải của họ.
Sự chú ý của Khương Lan bị kéo đi. Nàng chưa từng thấy hành vi chặn tin này của ám vệ, không khỏi nhìn chằm chằm hắn. Nhờ vậy mà nàng nhìn thấy khuôn mặt ít biểu tình của ám vệ khẽ biến.
"Có chuyện gì vậy?"
Nàng đứng dậy đỉnh bụng đi tới hỏi.
Hành vi của ám vệ không phải một mình Khương Lan nhìn thấy, nghe nàng chủ động hỏi họ đều bất giác đưa mắt chờ đợi.
Ám vệ không đắn đo lâu đã bảo: "Hoàng cung có biến."
Tròng mắt Khương Lan co lại: "Ý ngươi là chính biến?"
Ám vệ gật đầu.
"Là ai?"
"Là thái tử."
Khương Lan giật cả mình.
Thái tử?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3747504/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.