🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lúc Hoàng Thao đến Tiêu Quân Diệu đang ngồi châm trà trong chính điện, dáng vẻ nhàn tản không giống có phiền muộn trong lòng.

"Điện hạ."

Hoàng Thao giấu tâm tư trong lòng, chấp tay hành lễ.

"Nhạc phụ không cần đa lễ."

Tiêu Quân Diệu hữu lễ đối ông mời: "Nhạc phụ ngồi xuống đi."

"Đây là trân phẩm của Đà quốc, Diệp Mộng trà. Bình thường ta rất ít khi lấy ra."

"Điện hạ có điều phiền muộn?"

Hoàng Thao bình tĩnh nâng chung trà lên, mạnh mẽ nhấp một ngụm, không tiếng động thăm dò.

Tiêu Quân Diệu không trả lời mà hỏi: "Nhạc phụ thấy sao?"

Hoàng Thao thản nhiên nói: "Đúng là trân phẩm. Chẳng qua thiên thời địa lợi không thích hợp để thưởng thức."

Tiêu Quân Diệu lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn ông.

Nhưng hắn không nhắc đến lời bình kia của ông nói: "Ta vừa nhận được tin Tiêu Quân Địch đã cấu kết với Man Di, dự định nội ứng ngoại hợp bức vua thoái vị."

Hoàng Thao dù trấn định thế nghe xong còn có chút giật mình.

Tiêu Quân Diệu nói: "Nhạc phụ nghĩ tin này là thật hay giả?"

"Điện hạ không tin khả năng làm việc của thuộc hạ?"

Hoàng Thao không đáp mà hói.

Tiêu Quân Diệu rũ mắt châm thêm trà: "Bởi vì tin nên ta mới gọi nhạc phụ đến đây, muốn nghe suy nghĩ của nhạc phụ."

"Điện hạ đã có ý định trong lòng rồi?"

Hoàng Thao vẫn hỏi, hoàn toàn không định bày tỏ ý kiến.

Có vẻ Tiêu Quân Diệu đã sớm quên với việc này nên không cảm thấy ông đùng tới đẩy lui, hắn nói: "Mới đây ta vừa nhận được tin người ta cắm vào biên thành đã bị hạ."

Đáy mắt Hoàng Thao co lại rất nhỏ, ngoài miệng lại nói: "Điện hạ nghi ngờ là Thụy vương làm?"



Tiêu Quân Diệu lắc đầu: "Bây giờ ở đó chỉ có Tiêu Quân Dục."

"Ta cho rằng có thể họ đã cấu kết với nhau. Tóm lại là hiện tại ta không biết một chút gì về tình huống ở biên quan, nếu bọn họ nội ứng ngoại hợp..."

"Điện hạ nghĩ rằng họ có thể bắt tay nhau?"

Hoàng Thao lắc đầu không tin.

Nhưng Tiêu Quân Diệu lại khá chắc chắn, hoặc giả nên nói là hắn đã bị ép vào đường cùng dẫn đến thà tin lầm còn hơn bỏ sót.

"Đêm cung yến lần đó Lâm tiệp dư nói những lời kia có thể đã khiến Tiêu Quân Dục xem ta là kẻ thù. Hơn nữa nếu không phải do ta thì hắn đã không bị điều đến biên quan."

Rất nhiều lý do khiến Tiêu Quân Dục quyết định hợp tác với Tiêu Quân Địch, cho dù đó có là bảo hổ lột da.

Hoàng Thao nhìn hắn một đỗi lâu mới buông ra nói: "Nếu điện hạ đã nhận định rồi thì ta không có lời nào để nói

ทนัล."

"Thế cục hiện tại điện hạ cũng thấy rồi, người với Thụy vương sẽ không chết không ngừng cho tới khi một người ngồi lên cái ghế đó. Chẳng qua ta chỉ muốn nhắc ngài phải cẩn thận, đừng vì nhìn thấy phía trước là đường cùng mà đưa ra những quyết định gấp gáp khiến bao công sức lâu nay đổ sông đổ biển."

Đêm đó Tiêu Quân Diệu ngồi rất lâu trong điện, một mình suy ngẫm cả đêm không cho ai đến làm phiền. (*

Sáng hôm sau trong cung truyền ra tin tức hoàng đế ngã bệnh, không cần thượng triều. Đêm trước Tiêu Quân Địch có đến gặp hoàng để.

Mí mắt Tiêu Quân Diệu giật điên cuồng khi nghe thấy từng tin tức không tốt truyền tới tai mình.

Càng nghe hắn càng nghi thần nghi quỷ.

Đỉnh điểm là...

"Ngươi nói Dục vương phủ trống rỗng? Từ bao giờ?"

Hai mắt Tiêu Quân Diệu trừng lên, dọa cho thị tùng run rẩy.

"Bẩm... Điện hạ... Đêm qua sau khi người để thuộc hạ tra xét Dục vương phi kỹ càng... Sau khi chúng ta đến liền phát hiện nơi này đã là vườn không nhà trống. Cũng không biết là đã đi bao lâu, hầu hết các nơi đều đã bám lên một lớp bụi mỏng nhưng thực phẩm hằng ngày vẫn đúng giờ được giao, xếp đầy trong bếp chưa từng gián đoạn cho tới hôm nay."' (°

Choang!

Tiêu Quân Diệu không kiềm được ném cái ly xuống đất khiến nó phát ra một tiếng thật chói tai.

Thị tùng quỳ rạp trên mặt đất không dám ngẩng đầu.

Hai mắt Tiêu Quân Diệu hằn lên tơ máu: "Báo tin cho Hoàng Thao..."



Ngày thứ hai mươi Khương Lan rời kinh thành, hoàng cung nhận được tin tức biên quan có biến, Vương của Man Di vừa mới lên ngôi vì muốn lập nên chiến tích mà mang binh tấn công biên giới. Lưu Đồ Úy lần đầu mang binh ra chiến trường kết quả là chết thảm dưới tay địch quân.

Trên triều, nhiều đại thần tỏ vẻ muốn Tiêu Quân Diệu ra chiến trường, chỉ cần chém đầu được Vương mới của Man Di thì vừa có thể lập uy khiến Man Di sợ chết khiếp mấy chục năm cũng không dám quay lại, mà có công tích đó địa vị trữ quân tương lai của Tiêu Quân Diệu sẽ vững chắc.

Nếu là bình thường Tiêu Quân Diệu cầu mà không được. Nhưng lúc này hắn trầm mặc không chủ động nhận lấy chuyện này, ngược lại còn đề nghị để Tiêu Quân Địch đi.

Ý nghĩ của Tiêu Quân Diệu rất đơn giản, để Tiêu Quân Địch chỉ là một bước che mắt, đợi Tiêu Quân Địch rời khỏi kinh thành hắn sẽ cho Hoàng Thao tiến vào hoàng cung bức vua thoái vị. Đợi mọi thứ trần ai lạc định hắn chỉ cần tuyên bố Tiêu Quân Địch cấu kết với Man Di là có thể diệt trừ Tiêu Quân Địch.

Chính là Tiêu Quân Địch đâu có ngu.

Chuyện này quả thật như một mồi lửa nổ tung giữa cuộc chiến vương vị.

Ngày ba mươi Khương Lan rời kinh thành, nàng chỉ còn cách biên thành mười dặm, chính biến nổ ra tại hoàng thành.

Hôm đó lần đầu tiên Khương Lan cảm nhận đến đứa bé trong bụng mình đạp.

"Hi Nhi!"

Hỉ Nhi đang ngồi may áo cho tiểu thế tử nghe thấy tiếng gọi hoảng hốt của tiểu thư nhà mình mém chút là đâm vào tay.

"Tiểu thư sao thế!?"

Tiểu nha đầu vội ném đồ trong tay đi chạy tới.

Khương Lan kích động đến mặt đỏ bừng nắm lấy tay tiểu nha đầu áp lên cái bụng bầu đã năm tháng của mình:

"Ngươi nghe xem, có phải nó đạp không?"

Hỉ Nhi nghe xong cũng suýt trượt chân ngã ngồi trên đất, đôi mắt trợn to giật mình nhưng vẫn nghiêm túc cảm nhận.

Nhưng mà không có gì xảy ra.

Cứ như trước đó chỉ là ảo giác của Khương Lan vậy.

Nhìn vẻ mặt của Hỉ Nhi là Khương Lan hiểu, nàng cũng có chút thất lạc: "Nó hết đạp rồi.."

Hỉ Nhi buồn lắm nhưng vẫn còn có thể an ủi ngược lại nàng: "Tiểu thư đừng buồn, phu nhân từng nói trước đây lúc tiểu thư còn trong bụng người cũng không được hoạt bát cho lắm."

"Có lẽ bên trong là một tiểu tiểu thư chăng?"

Tiểu nha đầu nghiêng đầu đoán.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.