Gia nhân đã dẫn Liễu công công cùng thái y đi chung đến bên trong viện. Nhưng Liễu công công không dám vào trong phòng mà để thái y tự mình đi.
Rõ ràng là sợ chết.
Nếu có thể chắc ông ta chả dám đến Dục vương phủ luôn ấy chứ.
Bởi vì loại bệnh này có tính lây lan rất cao, trong phạm vi có người bệnh càng dễ bị nhiễm bệnh.
Lúc ông ta nhìn thấy cổng vương phu đóng kín liền cảm thấy mình đã rõ nguyên nhân vì sao vương phủ lại kín cổng cao tường không chịu mở cửa tiếp khách. Cánh cổng kia liền trở thành ranh giới giữa bệnh tật và khỏe mạnh, bước vào không khác gì bước vào quỷ môn quan.
Ngược lại là thái y điềm tĩnh hơn, theo Hỉ Nhi đi vào trong phòng.
Nhìn không khí khắp nơi thái y đã tự phán đoán được vài phần.
Có những thứ không phải muốn ngụy trang là được, mà quan trọng là những chi tiết nhỏ người ta sẽ không nhớ được mà ngụy trang.
Sau khi ông ta bắt mạch cho Khương Lan sau, lông mày nhíu chặt như con sâu.
Lúc đi ra gặp Liễu công công ông ta nói: "Bệnh trạng của vương phi rất lạ, có triệu chứng của bệnh đậu mùa không sai, các nốt đỏ còn đã bắt đầu vỡ ra."
Liễu công công vừa nghe liền chết khiếp, không đợi ông ta nói xong đã bảo: "Cho nên xác định là Dục vương phi bị bệnh?"
Thái y có chút không vui vì cách nói của ông ta, nhưng vẫn gật đầu.
Còn chưa kịp nói gì Liễu công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3747501/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.