"Đều là tử sĩ"
Tiêu Quân Dục bình thản nhấp ngụm trà.
Hắc Tử gật đầu: " Vâng thưa chủ tử"
Bởi vì là sĩ tử nên không cần giữ lại.
Nhưng quan trọng nhất vẫn là họ không cần phải tra khảo để biết được ai đứng sau lưng vụ ám sát này nên cứ giết thôi. Chỉ có người chết mới bảo vệ được bí mật của họ, để không ai có thể biết ở đây có một nhóm hộ vệ sử dụng cách thức giết người của Dị vực.
"Còn bao lâu nữa thì tới biên quan?"
"Ba ngàn dặm chủ tử."
Hắc Tử đáp ngay.
"Sự tình giống như vương phi đã nói, Lưu Đồ Úy kia đã bị thái tử thu mua, vừa mới lên chức đô đốc liền dọn dẹp biên quan, giết gà dọa khỉ ít, dụ lợi là nhiều, ý đồ muốn thu mua nhóm tướng lĩnh ở biên quan. Tạm thời đám tướng lĩnh có trong danh sách vương phi đưa chưa có ai bị thu mua.
"Bên ta đã bắt đầu tạo khó khăn cho Lưu Đồ Úy, đảm bảo không tới vài tháng biên quan sẽ sạch sẽ."
Hắc Tử chậm rãi báo cáo lại tình huống lúc này ở biên quan. Nói xong rồi ý vị thâm trường bảo: "Đạc lão hỏi người có về Dị vực luôn không" (3)
Đạc lão là người cầm đầu nhóm người trung thành với tiền hoàng thất Man Di, trước đây lão còn là hộ vệ của Diêu hoàng hậu, đối với chủ tử càng tuyệt đối trung thành.
Đạc lão vẫn luôn muốn chủ tử trở về Man Di, cho dù không thống trị Dị vực thì vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3747369/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.