Khi đôi mắt kia sáng rực nhìn mình, hắn nói thêm: "Sau này đến tết trung thu, tết trung nguyên hay tết trùng dương, chỉ cần nàng muốn ta có thể đưa nàng về trung nguyên nhìn xem."
"Thật ư?"
Khương Lan nhảy lên ôm chặt lấy cổ hắn.
Tiêu Quân Dục vội vã ôm lấy nàng, âm thanh nhẹ như mây: "Ừm."
Tiết trung thu ở Đại Minh là lễ lớn, trong cung tổ chức yến tiệc gần như là mời tất cả gia quyến của các đại thần từ lục phẩm* trở lên.
*Lục phẩm mới được thượng triều.
Cứ nghĩ mà xem, cả hoàng cung đều oanh oanh yến yến vô cùng náo nhiệt.
Cơ mà Khương Lan vẫn cảm thấy không thoải mái.
Là vì ai cũng treo biểu cảm giả dối đi. Mặc dù nàng hiểu đến trong cung cấm thì không thể đi lại nói cười tùy ý, tựa như chính nàng.
Có lẽ cái nàng không thích là phải diễn trò cùng bọn họ.
"Sao vậy?"
Dừng lại ở cổng hoàng cung, đến nơi này nam nhân và nữ nhân sẽ phải tách nhau ra mà đi, thấy nàng không vui
Tiêu Quân Dục bất giác trấn an: "Vào trong rồi sẽ gặp nhau ngay thôi."
"Ừm."
Khương Lan không có đính chính mà dụi đầu vào ngực hắn làm nũng.
Tiêu Quân Dục bất lực ôm người trấn an một phen.
Đợi hai bên tách ra, Hỉ Nhi không nhịn được nói: "Tiểu thư à, lúc ở bên cạnh vương gia người càng ngày càng không có tiết tháo á."' C*
"..." (4°
"Phụt."
Một tiếng cười này vang lên, chủ tớ hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3746952/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.