Tiêu Quân Dục nào có thời gian để ý bọn họ. Từ khi đến ánh mắt của hắn đã gắt gao tập trung vào người con gái đang ngồi trên mái nhà, mày kiếm nhăn đến khẩn. Môi lạnh của hắn mím lại, giọng điệu mang theo nguy hiểm hướng người bên trên trực tiếp ra lệnh: "Xuống đây." (6°
Thật ra Hắc Tử núp ở phía xa lại rất thắc mắc, túm lấy một ám vệ hỏi: "Sao vương phi lên đó được?" (2°
Ám vệ cười khóc: "Đương nhiên là không phải vương phi tự lên rồi."
Hắc Tử nhìn hắn kiểu á à, các ngươi chuẩn bị chết đi. 43
Ám vệ oan như đậu nga khóc mếu: "Gặp ngươi chẳng lẽ ngươi sẽ không nghe theo?"
Hắc Tử không chút nương tình nói: "Thay vì thế ta sẽ lặng lẽ báo cho vương gia."
Ám vệ ôm đầu khóc đi qua một bên trồng nấm.
Trong lúc đó Khương Lan đang hờn dỗi ngồi trên mái nhà trực tiếp làm như không nghe thấy ai đó nói gì. Trong lòng tự nhiên thấy tủi thân vô tận, còn hướng lên bầu trời đêm đầy sao đặc biệt hiếm thấy ở thành phố hiện đại ấm ức tố: Ngoại ơi, cháu gái không muốn ở đây nữa đâu. Người ở đây ai cũng cò kè tính kế cháu. Người mà cháu tưởng có thể cùng nhau dựa vào cũng nói dối cháu, còn hung dữ với cháu nữa. (4
Ngày trước mỗi khi nhớ bà ngoại Khương Lan thường tìm chỗ cao mà nhìn sao trời, ở trong ngàn vạn ngôi sao tìm kiếm một ngôi thuộc về bà ngoại nàng, chia sẻ hết những ấm ức nàng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3744680/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.