Khương Lan gần như theo bản năng ghé mắt ra ngoài nhìn xem, vừa lúc nhìn thấy một tên sát thủ bị lưỡi đao hơi cong liếm qua cổ họng. Tự nhiên cô cũng thấy cổ mình lạnh toát theo.
Nàng bất giác dời mắt đến trên người nam nhân áo đen vừa giết người một cách gọn gàng dứt khoát đến tàn nhẫn.
Bất thình lình ánh mắt nàng va chạm với mắt hắn.
Chỉ một cái khoảnh khắc, Khương Lan cảm thấy đôi mắt đó quen thuộc vô cùng. (4)
Bởi vì nhất thời ngây ra mà nàng không chú ý một mũi tên đang lao về phía mình với khí thế kinh người.
" Tiểu thư!"
Râm!
Phập!
Khương Lan chỉ kịp nghe Hỉ Nhi thét lên một tiếng cả người đã đập về phía sau, đau đến nàng không nhịn được nhíu mày.
Cùng lúc một tiếng vật nhọn đâm vào ván gỗ khiến người ta toát mồ hôi nhưng lại bất giác thở phào nhẹ nhõm.
Còn chưa đợi tiểu nha đầu Hỉ Nhi dựng mày lên Khương Lan đã vội vàng chấp tay nhận sai: "Xin lỗi, là ta vô ý."
"Hỉ Nhi tiểu thư đừng giận!"
Hỉ Nhi muốn mắng nàng cũng mắng không nổi nữa.
Mà ngay sau đó những tiếng kêu rên đau đớn không ngừng vang lên như thế diêm vương đến đòi mạng tập thể, không khí sát phạt bị kéo căng đến tận cùng. Đương nhiên lại càng không có mũi tên nào bắn về phía họ nữa, tất cả sát thủ đã bị ám vệ của vương phủ xử lý hết.
Nếu Khương Lan lại nhìn ra lần nữa nàng nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3744505/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.