Tốt nhất nên nhanh một chút trở về... Khương Lan vừa nghĩ như vậy vừa tăng nhanh bước chân hướng về phía cửa cung.
Xe ngựa mang tiêu chí của Dục vương phủ vẫn còn đợi ở đó, xa phu vừa nhìn thấy họ liền lập tức đến đón, trên tay còn cầm theo áo choàng: "Vương phi, vương gia biết ngài về trễ nên để người đưa áo choàng tới"
"Vương gia thật tri kỷ"
Hỉ Nhi không keo kiệt cho Tiêu Quân Dục một cái đánh giá tốt to bự vừa đem áo choàng khoác lên người Khương Lan.
Khương Lan im lặng khoác áo, không nghĩ nói chuyện mà nhanh chóng leo lên xe ngựa.
Trong đêm tối con đường gần hoàng cung không một bóng người, chỉ có tiếng xe ngựa lọc cọc kêu.
Âm thanh có quy luật giữa không gian im ắng khiến lòng người sinh ra bồn chồn không yên, dần dần chuyển thành bất an.
Tiểu thư..."
Phập!
Hỉ Nhi vốn định nói vài lời xoa dịu không khí, không nghĩ tới vừa mở miệng đã bị một tiếng xé gió, một mũi tên lướt qua mặt cắm phập vào tường xe ở đối diện dọa cho nín bặt.
"Có sát thủ!"
Tiếng xa phu đánh động đôi chủ tớ đang chết cứng: "Vương phi cẩn thận!"
Tiểu thư!"
Hỉ Nhi hoàn hồn từ trong sợ hãi, giây sau đã bị tiếng mũi tên bắn tới dọa hết hồn, phản ứng lại vô cùng kịp thời đem Khương Lan kéo một cái.
Phập!
Hai người cùng nhau té vào góc xe nhưng lại hiểm hiểm né tránh được một mũi tên vừa bắn tới từ ngoài cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-sach-nu-phu-khong-de-song/3744502/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.